Thứ Hai, 30 tháng 9, 2013

Hồ Ngọc Nhuận - Một mình chống hai chế độ.

  Mặc Lâm
biên tập viên RFA
Chia sẻ bài viết này


Ông Hồ Ngọc Nhuận một dân biểu đối lập thời VNCH 
 
Ông Hồ Ngọc Nhuận một dân biểu đối lập thời Việt Nam Cộng Hòa từng nhiều lần công khai chống chính phủ và cũng là nhân chứng lịch sử trong những ngày cuối cùng của Sài Gòn. Sau năm 1975 ông tham gia vào chế độ mới với cương vị Phó chủ tịch UBMTTQ thành phố. Trong vị trí mới này ông cũng lại tiếp tục chống chế độ khi ủng hộ ý tưởng thành lập Đảng Dân Chủ Xã hội làm đối trọng với Đảng Công sản Việt Nam. Mặc Lâm có cuộc phỏng vấn với ông để tìm hiểu tâm tư của một chính trị gia đặc biệt của đất nước, mời quý vị theo dõi.
Mặc Lâm: Theo như chúng tôi được biết khi còn là một dân biểu trong Quốc hội của Việt Nam Cộng Hòa ông từng bị mời nhiều lần để nói chuyện về các hoạt động chống lại chính phủ. Xin ông vui lòng cho biết những buổi nói chuyện ấy như thế nào khi bản thân ông được đặc quyền miễn xâm phạm của một dân biểu vào lúc ấy?
Hồ Ngọc Nhuận: Họ hỏi có một chuyện thôi: “Tại sao anh nói anh không phải là cộng sản? Tại sao anh chống ông Thiệu, chống Mỹ, chống tụi tôi? Bởi vì cộng sản đúng đắn và anh đi theo mà anh nói anh không phải là cộng sản là sao?”
Tôi nói các anh có thấy từ ngày xưa cho tới bây giờ, nếu nói tới những người chống cộng quyết liệt nhất là ai không? Là những người công giáo, những đồng bào công giáo ngoài kia vô trong này nữa. Tại sao bây giờ có những người như linh mục, mà không phải một người, mà cả những người ban đầu còn hơi độc lập nhưng sau cùng họ cũng ngã theo.
Số người đó không phải là ít. Có phải là họ đi theo cộng sản không? Dứt khoát là họ không theo cộng sản. Nhưng tại sao họ chống? Bây giờ thì những người Phật giáo, rất nhiều sư sãi, ni cô xuống đường. Họ bị đàn áp kinh khủng. Càng đàn áp càng chống. Như vậy họ là người hữu thần mà họ lại theo cộng sản? Không phải là họ theo cộng sản, dứt khoát là như vậy. Mấy anh không đi sát với nhân dân còn tôi, tôi đi cùng hết.

Tôi nói, ngày xưa mấy anh gọi tụi tôi là bù nhìn, là ngụy còn bây giờ mấy anh là cái gì? Các anh chả có làm cái gì cho dân hết trọi thì mấy anh là cái gì? Tôi nói công khai nhưng dần dần họ không cho tôi nói nữa 
- Hồ Ngọc NhuậnGiờ đây tôi đề nghị các anh, lên xe buýt xem thì đa số các cháu thanh niên soát vé nó cụt ngón tay trỏ. Nó chặt đủ kiểu. Cháu tôi bị đi lính khi ngồi gác đêm ở trong đồn nó cũng làm cướp cò cho văng ngón tay trỏ. Hay đi hành quân nó cũng lấy ngòi nổ trong trái lựu đạn rồi nhét trong giày lính cho nổ banh cái bàn chân. Thà nó mất bàn chân hay ngón tay chứ không sợ mất mạng.
Như vậy là người ta không chịu nỗi chiến tranh, thế thôi. Bao nhiêu dân tình các làng, các xã di dân. Sài gòn này là cái túi chứa tất cả bà con ở các nơi về. Đó là tôi nói về thanh niên. Còn cái điều mà tôi sắp nói đây chẳng hạn, mà sau đó là tôi ân hận. Tôi gây một cái nạn cho họ (những người trốn lính) khi tôi nói: bây giờ các anh vô mấy cái chùa xem mấy người mặc áo nhà tu. Ý tôi muốn nói tới mấy ông đạo Dừa, đạo này kia. Tại sao? là tại vì họ nói họ là tù nhân lương tâm nên họ không chịu đi lính, họ chấp nhận vô tù. Còn mấy cái chùa, các anh đi thăm mấy cái chùa đi, sao mà bây giờ họ tu dữ vậy mà toàn là thanh niên không hà! Đó là tại vì người ta không thích, không chấp nhận chiến tranh.

Một ngươi phụ nữ đi ngang qua một biểu ngữ của đảng cộng sản VN. AFP
Sau đó một thời gian ngắn, tôi được biết tin là tất cả các chùa ở nhiều tỉnh bị bố ráp hết để bắt mấy ông trốn quân dịch. Đó là thời kỳ người ta chống chiến tranh thế thôi. Tôi kể cho mấy ổng nghe nhiều kinh nghiệm về vấn đề là quân đội Việt Nam là không có đánh. Bây giờ nhìn lại thì có những cái mình thấy bên nào cũng dở hết trơn nhưng nói chung hồi đó nó có những cái nạn như vậy chứ không phải tôi bôi bác
Mặc Lâm: Đã có bao giờ ông nói chuyện với cung cách ấy đối với cán bộ thời nay hay không khi mà chế độ bây giờ cũng có rất nhiều dị tật?
Hồ Ngọc Nhuận: Tôi nói thẳng với mấy ông bây giờ (cán bộ) lúc còn đi họp đi hành tôi nói thẳng. Tôi nói: “mấy anh gọi một số dân biểu trong quốc hội ngày xưa là dân biểu bù nhìn, dân biểu ngụy, quốc hội bù nhìn còn bây giờ đây tại sao quốc hội của mấy anh lại như vậy?”.
Ngày xưa tôi còn đi họp chứ giờ thì không còn nữa. Tôi chọn bạn bè toàn là đại biểu quốc hội như ông Nguyễn Ngọc Hà hay ông Lý Chánh Trung cũng là đại biểu mấy khóa. Tôi nói, ngày xưa mấy anh gọi tụi tôi là bù nhìn, là ngụy còn bây giờ mấy anh là cái gì? Các anh chả có làm cái gì cho dân hết trọi thì mấy anh là cái gì? Tôi nói công khai nhưng dần dần họ không cho tôi nói nữa. Bây giờ đây tôi cũng hỏi tại làm sao quốc hội Sài gòn của chúng tôi ngày xưa, các đảng phái được vô, tôn giáo được vô còn bây giờ mấy anh bít hết chỉ có đảng của mấy anh thôi. Đó là đảng hội chứ quốc hội gì?
Mặc Lâm: Vâng thưa ông, có những dư luận được đặt ra là sau năm 75, từ một dân biểu của Việt Nam Cộng Hòa, ông trở thành Phó Chủ tịch UBMTTQ Việt Nam. Có phải khi chấp nhận vị trí này ông đã hy vọng rằng công việc mới của ông sẽ đóng góp cho đất nước được nhiều hơn hay là vì một sức ép nào đó đã khiến ông giữ chức vụ này?
Hồ Ngọc Nhuận: Trước hết tại vì tôi chấp nhận ở lại trong nước và là một người gọi là có cảm tình với chế độ mới. Họ cho tôi ra tờ báo mới. Tôi cho ra lại tờ Tin sáng với Ngô Công Đức. Như vậy họ có một con đường mà mình thấy. Ngay cả một số các nhà báo, đặc biệt là những nhà báo của Pháp cũng thấy đó là một ánh lóe sáng, một cái tia hy vọng cho đa nguyên về văn hóa.
Như Jean La Couture hay là Alain Richieux là nhà sử học của Pháp đã viết nguyên cuốn sách về tờ báo của tôi. Chỉ có điều là ông viết cuốn sách này vào những năm 80 thì nhận xét rằng hình như có những điều mà Jean La Couture hy vọng là sẽ có những gì mới mẻ, khác hơn các nước. Đây là “cộng sản Việt Nam” nên có thể là khác với những “cộng sản” khác thì hình như nó được xác nhận
Bây giờ đây tôi cũng hỏi tại làm sao quốc hội Sài gòn của chúng tôi ngày xưa, các đảng phái được vô, tôn giáo được vô còn bây giờ mấy anh bít hết chỉ có đảng của mấy anh thôi. Đó là đảng hội chứ quốc hội gì?
- Hồ Ngọc Nhuận
Sau đó tôi khi viết trong cuốn “Đời Của Tôi” thì tôi viết về điều này tôi viết lại tôi nói rằng là thật sự chỉ có mấy tháng sau thì tờ Tin sáng của tôi bị đóng cửa. Nói tóm lại những lúc đầu là như vậy. Hay là họ mời tôi làm thành viên của cái đoàn Việt Nam để mà hiệp thương thống nhất Tổ quốc chẳng hạn. Có những điều mà mình hy vọng là (đảng này) sẽ có những cái gì đó mới và khác với những đảng khác.
Tuy nhiên, dần dần thì không thấy vậy. Ngay cả ví dụ như chuyện học tập cải tạo chẳng hạn, họ nói mấy tháng hay một năm. Ban đầu mình nghĩ chỉ sợ họ bắn bỏ trôi sông thôi chứ như vậy thì để coi sao. Dần dần thay vì mấy tháng, một năm thì có người “mút mùa” mười mấy, hai chục năm mới về. Rồi chết trong trại cải tạo luôn. Đó là những điều không thể chấp nhận được.
Lúc đầu có những dấu hiệu làm cho mình hy vọng. Họ cho tôi làm báo hoặc là một số công tác khác hay như chuyện tôi chấp nhận vô Ủy ban Mặt trận đó nhưng đồng thời để tránh những vấn đề khác họ đã giao cho tôi một số việc này, việc kia mà tôi thấy không được.
Như vậy vô mặt trận thì nó chung chung, mặt trận nhân dân nên nó cũng đỡ hơn một vị trí nào khác. Tôi được cử vào vị trí như một công chức cao cấp nhưng tôi không nhận nên tôi vào cái chỗ cũng là của họ nhưng là của nhân dân đó là Mặt trận Tổ quốc. Đó sự thật là vậy.
Mặc Lâm: Mặc dù từng là dân biểu trong thời đệ nhị cộng hòa nhưng ông chưa từng được hiệp thương để thành đại biểu quốc hội trong chế độ mới như ông Lý Chánh Trung hay nhiều người khác có cùng căn cước chính trị như ông. Ông có thể cho biết lý do hay không?
Hồ Ngọc Nhuận: Tôi không bao giờ mơ tưởng, ảo vọng là họ chấp nhận cho tôi ứng cử vô quốc hội nhưng ví dụ nếu như họ kêu tôi ra thì tôi đâu có chạy! Dù họ có nắm như thế nào đi nữa thì tôi nghĩ nếu như mình có vào quốc hội thì mình cũng có cái thế của mình nhưng mà họ sợ lắm, không bao giờ dám. Họ không bao giờ đặt vấn đề vô quốc hội với tôi cả. Những người khác thì họ cho vô, ví dụ như ông giáo sư Lý Chánh Trung dù ông cùng viết báo với tôi nhưng họ cho vô.
Bởi vì trong một cuộc chiến thì mỗi người đánh giá một kiểu. Người thì nói “huynh đệ tương tàn”, người thì nói “ý thức hệ”, người thì nói “Bắc Nam”, người thì nói “chiến tranh của Mỹ”
» Hồ Ngọc Nhuận
Họ nghĩ là tôi có một số kinh nghiệm nào đó về đấu tranh nghị trường, đấu tranh công khai, đấu tranh báo chí cả về vấn đề “xuống đường”, “lên đường” cho nên họ không bao giờ dám cho tôi vô quốc hội.
Mặc Lâm: Thưa ông, những hoạt động gần đây của ông cho thấy rằng nó cũng tương tự như những lúc ông đang tại chức thời Việt Nam Cộng Hòa. Tuy nhiên cũng có những dư luận bên ngoài, đặc biệt là dư luận ở hải ngoại, họ rất buồn lòng, phiền lòng ông về những quá khứ trước năm 75, ông có cảm thấy mình bị xúc phạm hay ông có buồn vì không được chia sẻ những sự thật mà mình ấp ủ bao nhiêu năm?
Hồ Ngọc Nhuận: Cảm ơn anh Mặc Lâm về câu hỏi này. Những người có ý như anh Mặc Lâm vừa mới nói đó cũng có nhưng không nhiều. Tôi hiểu là tại sao có những người có những lời nói và thái độ như vậy.
Bởi vì trong một cuộc chiến thì mỗi người đánh giá một kiểu. Người thì nói “huynh đệ tương tàn”, người thì nói “ý thức hệ”, người thì nói “Bắc Nam”, người thì nói “chiến tranh của Mỹ”. Ngày xưa tôi gọi đây là chiến tranh của Mỹ tại vì ổng vô trong này từ cấp lớn đến cấp nhỏ ổng đều ở trên đầu, ổng làm cố vấn hết.
Từ trên xuống dưới là của ảnh hết, súng cũng của ảnh, hành quân cũng của ảnh, đánh gì cũng của ảnh và trách nhiệm cũng của ảnh. Còn ông tổng thống trước khi ổng chạy đi thì ổng lên tiếng chửi Mỹ. Cái người ủng hộ Mỹ nhất mà cũng quay lại chửi Mỹ thì hỏi tôi không chống Mỹ sao được?
Tôi trở lại chuyện cuộc chiến tranh, trong gia đình của tôi chẳng hạn, cháu chắt, anh em mà cũng chia thành hai phe. Anh em trong gia đình mà còn chống nhau thì tất nhiên khi buông súng rồi thì vấn đề trách nhau, buồn nhau, hận nhau là cái chuyện thường.
Nó đi sâu vô từng con người, nó chia con người ra làm đôi, nó chia đất nước ra làm đôi, nó chia gia đình ra làm đôi, anh em đánh nhau. Bây giờ có những người họ nói “thôi! dẹp! không nói chuyện cũ, không hận nữa” thì quá mừng, quá hay nhưng nếu còn thì mình phải chịu
» Hồ Ngọc Nhuận
Sau đó vì chuyện này không phải người ta tốt với nhau luôn. Thứ nhất là chế độ thắng trận này có những đối xử như làm mất nhà, mất của rồi mất cả mạng sống của người ta thì làm sao mà không buồn, không hận được?
Nó đi sâu vô từng con người, nó chia con người ra làm đôi, nó chia đất nước ra làm đôi, nó chia gia đình ra làm đôi, anh em đánh nhau. Bây giờ có những người họ nói “thôi! dẹp! không nói chuyện cũ, không hận nữa” thì quá mừng, quá hay nhưng nếu còn thì mình phải chịu. Cho nên tôi không bao giờ lên tiếng về cái vụ này.
Tôi cũng không cắt nghĩa nữa. Bởi vì làm sao mà cắt nghĩa một cái chuyện mà nó âm ỉ, âm thầm gặm nhấm cả cuộc đời một con người. Không cắt nghĩa hết được. Thôi thì nếu mà được hiểu thì tốt, nếu không được thì để con cháu sau này nó phán xét. Cứ để ý những cái đó thì đâu còn đầu óc đâu mà làm chuyện khác. Tôi biết những chuyện đó chứ.
Mười người thì giỏi lắm vài ba người ở ngoài đó nói kiểu đó thôi còn đa số thì nói “thôi dẹp”. Có người bà con ở bên ngoài họ lên tiếng về những thái độ này chứ không đợi tới tụi này. Mà ở trong này có anh em nào buồn thì tôi nói buồn thì buồn nhưng không để tâm đến những cái đó và khổ sở vì nó mà buông xuôi mà mình thất vọng hay chán chường.
Mặc Lâm: Cũng giống như ông vừa giải bày về việc chống chiến tranh Việt Nam. Bây giờ là vấn đề xảy ra mới đây: Thưa ông, sau khi ông lên tiếng và có thái độ rất mạnh mẽ ủng hộ việc lập ra đảng Dân chủ Xã hội để đối trọng với đảng Cộng sản Việt nam thì ở trong nước có nhiều chống đối cũng giống như ở hải ngoại trước đây, đã cho rằng ông đang được trọng dụng mà tại sao lại nói ngược lại với chính sách của đảng đang đi. Vậy ông có câu trả lời cho những người này không?
Hồ Ngọc Nhuận: Thú thật với anh là có nhiều người không đáng để chúng tôi đáp lời. Còn đa số những người mà tôi muốn họ lên tiếng thì họ lại không lên tiếng. Tôi không muốn nhắc tới tên những người này nữa. Ngay cả báo Nhân dân, hay Quân đội Nhân dân họ mượn tên người này, mượn tên người kia để nói ngược với chúng tôi thì như vậy đâu có chính đáng. Thí dụ như anh Đằng ảnh thách trưởng ban tuyên huấn nói chuyện với ảnh nhưng mà có ai lên tiếng đâu?
- Xin cám ơn ông.

Albert Einstein: Bàn về Tự do

Albert Einstein
Phiên, thành viên Dân Luận chuyển ngữ
Chia sẻ bài viết này

Albert Einstein (1879-1955) là một nhà vật lý nổi tiếng, các công trình khoa học của ông đã cách mạng hóa thế giới quan vật lý. Albert Einstein được coi là biểu tượng hoàn thiện của một nhà nghiên cứu và một thiên tài. Hơn nữa, bên ngoài thế giới chuyên môn khoa học, ông cũng đã tận dụng sự nổi tiếng phi thường của mình trong việc thúc đẩy sự hiểu biết lẫn nhau giữa các dân tộc và cho hòa bình.
Muốn thảo luận về việc đánh giá các giá trị nền tàng, tôi biết đó là một công việc vô vọng. Ví dụ, chẳng hạn có một ai đó đã tự cho mình có nhiệm vụ phải xóa bỏ một giống người nào đó khỏi mặt đất, thì không thể nào có thể bác bỏ quan điểm của nó bằng những lập luận hợp lý. Nhưng nếu có được sự thống nhất với nhau về một số nhiệm vụ và giá trị, thì lúc này người ta có thể hoàn toàn nói chuyện với nhau về phương tiện dùng để đạt đến được những mục đích đó. Vì vậy, chúng ta hãy giả sử rằng có hai mục đích, mà tất cả những ai đọc những dòng này, có thể sẽ đồng ý.

1. Tất cả của cải vật chất, dùng để bảo tồn cuộc sống và sức khỏe của con người, cần phải được sản xuất ra với mức lao động ít nhất có thể.
2. Mặc dù việc thỏa mãn các nhu cầu vật chất là điều kiện không thể thiếu đối với sự bình an của chúng ta, nhưng như thế chưa đủ. Để thỏa mãn cho chính mình con người hơn nữa phải có cơ hội để phát triển những năng khiếu theo khả năng trí tuệ và nghệ thuật của mình một cách tùy ý.

Mục tiêu thứ nhất trong hai mục tiêu này đòi hỏi sự gia tăng của tất cả các kiến thức có liên quan đến các quy luật tự nhiên và quy luật tiến bộ xã hội, tức là khuyến khích mọi nghiên cứu khoa học. Bởi vì nghiên cứu khoa học là một khối tự nhiên thống nhất mà từng bộ phận của nó phụ thuộc lẫn nhau một cách thường khó có thể dự đoán được. Tuy nhiên, điều kiện cho tiến bộ của khoa học là phải có được khả năng trao đổi một cách tự do tất cả các kết quả - và như thế có nghĩa là tự do bày tỏ quan điểm và tự do giảng dạy trong tất cả mọi lĩnh vực nghiên cứu khoa học. Ở đây tôi hiểu tự do là các quan hệ xã hội trong đó ai cũng có thể đưa ra nhận xét về những lĩnh vực thuộc kiến thức chung và chuyên ngành mà không gặp phải bất kỳ sự nguy hiểm cũng như sự bất lợi nào cho cá nhân. Sự tự do trao đổi quan điểm này là điều thiết yếu cho sự phát triển và phổ biến kiến ​​thức khoa học và có tầm quan trọng thực tiễn lớn. Trước hết, pháp luật phải đảm bảo cho điều này. Nhưng luật một mình nó không thể bảo vệ được tự do bày tỏ ý kiến; để sao cho mọi người đều có thể thể hiện quan điểm của mình mà không bị trừng phạt, thì tinh thần khoan dung phải được duy trì trong dân chúng. Một lý tưởng tự do bên ngoài như vậy tất nhiên không bao giờ có thể đạt đến được một cách hoàn toàn, nhưng người ta phải phấn đấu không mệt mỏi hướng tới đó, nếu như những ý tưởng khoa học và triết học tất cả vẫn còn cần phải tiếp tục tồn tại.

Để đạt được mục tiêu thứ hai, cụ thể là tạo điều kiện cho sự phát triển tinh thần của tất cả mọi người, cần thiết phải có một loại tự do khác. Con người không còn phải nhọc nhằn để mưu toan cho cuộc sống của mình đến mức không có cả thời gian hay năng lượng cho việc nâng cao trình độ. Nếu không có sự tự do thứ hai này, thì sự tự do trình bày quan điểm đối với anh ta cũng trở nên vô ích. Những tiến bộ của công nghệ sẽ giúp anh ta đạt được sự tự do này, một khi vấn đề phân công lao động hợp lý được giải quyết.

Sự phát triển của khoa học và của mọi hoạt động sáng tạo và trí tuệ khác cũng còn đòi hỏi một sự tự do bên trong. Sự tự do tâm trí này thể hiện ở chỗ, tư tưởng con người phải được giải thoát khỏi những ràng buộc của những định kiến ​​xã hội và độc đoán, và phải giữ được tính độc lập của mình trong sự đơn điệu và vô thức của cuộc sống hàng ngày. Sự tự do bên trong này là một món quà hiếm có của thiên nhiên và có giá trị xứng đáng để mỗi cá nhân phấn đấu cho nó. Ngay cả xã hội cũng có thể hỗ trợ cho nỗ lực này, hoặc ít nhất cũng không bao giờ nên có hành động cản trở. Ví dụ như trường học có thể sẽ ức chế sự phát triển của tự do bên trong, nếu như nó gây nên những tác động độc đoán hoặc tạo ra những gánh nặng quá mức cho lớp trẻ; ngược lại nó sẽ thúc đẩy sự tự do kiểu này, nếu như nó khuyến khích tư duy độc lập. Tuy nhiên chỉ với sự theo đuổi liên tục cả hai loại tự do, bên trong và bên ngoài, chúng ta mới đạt được khả năng phát triển và hoàn thiện tâm trí và do đó mới có thể cải thiện được cuộc sống bên trong và bên ngoài của chúng ta.

Nguồn: Albert Einstein, Bàn về Tự do. Trích dẫn trong cuốn: Albert Einstein, Những năm sau này của tôi, Stuttgart: Nhà xuất bản Đức 1979, trang 17-19 .

Làm sao để Việt Nam trở nên giàu mạnh?

Tuân Phạm
 

Một quốc gia muốn giàu mạnh đòi hỏi phải có những nguồn lực để phát triển. Và khi nói về nguồn lực của một quốc gia thì có rất nhiều yếu tố như con người, điều kiện tự nhiên, tỷ lệ dân số, dân trí, phong tục tập quán,… Nhưng cái gốc quan trọng nhất vẫn là con người. Tại sao Nhật bản bị tàn phá sau chiến tranh có thể khôi phục và phát triển thịnh vượng dù là một quốc gia nghèo tài nguyên? Tại sao Singapore trở nên giàu có trong khi chỉ là một tiểu quốc nhỏ bé? Tại sao nước Mỹ với vô vàn các chủng người khắp nơi trên thế giới sinh sống nhưng vẫn thống nhất, hòa hợp? Tại sao Bắc Hàn và Nam Hàn cùng là một dân tộc nhưng tại sao lại khác nhau như bầu trời và vực thẳm? Tất cả chỉ có một câu trả lời “con người”.

Vậy làm sao để có được những con người tốt cho xã hội?
Muốn có con người tốt, giỏi thì cần phải có hệ thống giáo dục tốt.
Vậy làm sao có hệ thống giáo dục tốt?
Cần có những người quản lý giáo dục tốt.
Vậy làm sao để có được những người quản lý tốt?
Cần có môi trường cạnh tranh công bằng để tìm được người giỏi.
Vậy làm sao để có môi trường cạnh tranh công bằng?
Cần có tranh cử tự do và bầu cử tự do.

Khi nhắc đến tranh cử tự do có nghĩa là đa nguyên, có những tiếng nói khác nhau trong xã hội. Còn khi nhắc đến bầu cử tự do có nghĩa là quyền lực thực sự thuộc về nhân dân. Cũng có nghĩa là quyền lực được trao từ nhân dân, nhân dân giám sát và thể hiện chính kiến thông qua việc chọn người điều hành đất nước.

Làm được đó thì chắc chắn Việt Nam sẽ phát triển mạnh mẽ.
Nhưng phải chăng Việt Nam chưa có những điều như trên, tức là tranh cử tự do và bầu cử tự do?

Ở Việt Nam hiện nay tranh cử tự do và bầu cử tự do mang tính hình thức. Chính xác ở Việt Nam đang diễn ra tình trạng “bỏ phiếu”. Bỏ phiếu cho những thứ đã được định sẵn, sắp xếp sẵn.
Vì sao lại gọi là tình trạng “bỏ phiếu”?
Vì cách thức bầu cử ở Việt Nam đi ngược từ trên xuống dưới trong khi theo quy luật và theo dân chủ phải là từ dưới đi lên.

Chính xác là:
(Trước tiên ta cứ xem là việc bầu cử Quốc hội diễn ra là đúng).
Nhưng trước khi bầu cử quốc hội thì diễn ra đại hội Đảng.
Đại hội Đảng là công việc nội bộ của đảng không phải của toàn dân. Trong đại hội Đảng sẽ bầu ra 175 ủy viên trung ương. Trong một 175 ủy viên trung ương đó sẽ bầu ra 14 người trong Bộ Chính trị. 14 người trong Bộ Chính trị này sẽ quyết định việc sắp xếp nhân sự vào các vị trí quan trọng của Quốc hội và Nhà nước.

Sau khi có thống nhất của 14 người này sẽ giới thiệu một người ra Quốc hội để Quốc hội phê chuẩn trở thành Chủ tịch Quốc hội. Ông Chủ tịch Quốc hội sẽ giới thiệu Chủ tịch nước để Quốc hội phê chuẩn. Tiếp đó ông Chủ tịch nước lại giới thiệu Thủ tướng để Quốc hội phê chuẩn, rồi Thủ tướng giới thiệu các bộ trưởng để Quốc hội phê chuẩn,… cứ như thế bộ máy chủ chốt của nhà nước được điền đầy.

Rõ ràng nhiệm vụ của Quốc hội chỉ là phê chuẩn chứ không hề có bầu bán, cạnh tranh công bằng.

Điều này giống như giải bóng đá trước khi vào giải người ta đã tìm được đội vô địch, sau đó là đội thứ hai, thứ ba,… Vậy thì giải đấu không thể và không hề diễn ra, dù cho vẫn có nhà vô địch. Và chắc chắn đội vô địch không phải là đội mạnh nhất, vì chẳng ai biết được nếu không có thi đấu.

Vì không thể có sự cạnh tranh thông qua bầu cử và tranh cử tự do mà Đảng cộng sản đang trượt dài trong vũng lầy quyền lực, các thế hệ càng về sau trình độ, năng lực càng kém vì không trải qua cọ sát, rèn luyện và cạnh tranh. Sự chọn lựa nhân sự chỉ theo cảm tính cá nhân của các nhân vật từ cao xuống thấp. Sự phân bổ quyền lực theo kiểu hình kim tự tháp từ trên xuống chỉ có thể tìm ra được những con người thủ đoạn, nịnh hót, chạy chọt chứ không thể nào tìm được những con người quản lý có năng lực thật sự.

Bài được viết theo góc nhìn cá nhân của tác giả một người đang học tập và làm việc tại Cộng hòa Séc.

T.P.

Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2013

15 Celebrities With The Best Style...!!

#15 Miley Cyrus' Rocker Style

Though she showed at the 2012 VMAs that she could dazzle in a traditional gown, Miley enhanced her ferocious street style with a fashion-altering haircut. Ripped denim, vintage tees and exotic dresses are now her go-to's when in public.

#14 Jessica Alba's Versatile Style

In Hollywood, it's hard to argue that anyone does denim better than Jessica. The actor sports jeans in almost every colour of the rainbow and though she has a "thing" for an orange bag, she makes flipping styles an effortless task.

#13 Kate Middleton's Royal Style

You have to hold a genuine sense of style if you're to be considered royalty and Kate holds up to the British family's name as her outfits never lack elegance, confidence or beauty from head to toe.

#12 Andrew Garfield's Hip and Effortless Style

Opposite his romantic interest Emma Stone, the 29-year-old holds similar qualities as his appearance is of high importance to him, even away from the cameras where his style ranges from chic to college prep.
"The Hills" is usually an understated figure when it comes to fashion and style despite the fact she owns one of the most versatile wardrobes in Hollywood. Why? Very few celebrities layer like her and pull it off.

#8 Lana Del Rey Knows Vintage

Lana's style is two-tone vintage but as she's moved on from being a one-album star that hides behind the scenes, the pop singer has displayed a rugged look, trading dresses for leather, jeans and almost anything else she also happens to model for American Apparel.

#7 Jennifer Lawrence is Adventurous Off-Screen

Her role in "The Hunger Games" may be the complete opposite of her actual personality because Jennifer's take on style makes her an adventurous bombshell. In a dress, she fits to form and outside of galas and other events, her street sense is beyond mature.


#6 Ryan Gosling is Calm and Cool

In today's society, Gosling is a renaissance man of sorts. His has romantic appeal, humour and smarts but his true strength is his sense of style that's portrayed both on and off-screen. Don't believe us? We dare you to watch "Drive" again.

#5 Rihanna's Edgy Style

The R&B/pop princess can be risque sometimes but her sense of style keeps a deflated edge that can have Rihanna in a simple letterman jacket outfit one day and sporting a new haircut with a skin-baring gown the next.

#4 Miranda Kerr's Perfect Street Style

Can a supermodel still hold a vogue fashion sense off the runway? Miranda proves it can be done as her stunning street style never loses an inch of colour or sheer bravado.

#3 Kim Kardashian

When it comes to style, Kim, like the rest of the Kardashian sisters, is bold enough to pull off daring outfit choices (skin-tight dresses, sky-high heels) and keep a sophisticated look while under the public eye.

#2 Emma Stone's Lovely Red Carpet Looks

On the red carpet, Emma knows how to look absolutely gorgeous in a variety of stunning outfits most women wouldn't wear in succession, especially the dresses and gowns she wore on her promo run for "The Amazing Spider-Man".




























4 loại trái cây giúp vòng 1 căng tròn..


4 loại trái cây quen thuộc giúp vòng 1 căng tròn, xin mời các bạn tham khảo. 
 Vòng ngực rất quan trọng đối với vẻ đẹp của chị em phụ nữ. Vì vậy, không ít người tốn nhiều tiền để mua đồ nâng ngực, dùng thuốc hoặc can thiệp dao kéo để trở nên hấp dẫn. 
Thực ra, có rất nhiều thực phẩm hàng ngày có thể giúp bạn sở hữu một vòng 1 căng trònnhư ý. 



 Đu đủ 
Đu đủ có hương vị ngọt và chứa nhiều dinh dưỡng, bao gồm vitamin A, B, B1, B2, C và chất đạm, sắt, canxi, enzym, các acid hữu cơ và chất xơ.
 
Đu đủ + sữa: 
Trộn đu đủ với sữa (có thể thêm đường hoặc mật ong) ăn sẽ giúp nâng cao vòng ngực. Ngoài ra, đu đủ xanh nấu kèm với rau khoai lang cũng tạo được kết quả tốt trong việc phát triển ngực.
 
Đu đủ + hạt sen + táo tàu:
 
Đu đủ là thực phẩm giàu Vitamin A. Táo tàu tăng cường tuần hoàn máu. Táo tàu kết hợp với hạt sen rất giàu dưỡng chất cho cơ thể. Hầm hạt sen và táo tàu cho mềm, thêm đu đủ vào, nêm đường hoặc mật ong để ăn.
 


Quả anh đào
100gr quả anh đào (cherry) chứa đến 59mg sắt. So với táo, nho, cam... lượng vitamin A trong anh đào lớn hơn 4~5 lần. Quả anh đào cũng chứa các vitamin nhóm B, C và canxi, photospho cùng các thành phần khoáng chất khác. Ăn quả anh đào sẽ rất có lợi cho phát triển ngực. 
Ăn quả anh đào thường xuyên sẽ bổ sung thêm nhiều yếu tố cần thiết cho cơ thể, thúc đẩy việc tái tạo hồng cầu, có tác dụng phòng chống và điều trị bệnh thiếu máu do thiếu sắt. 
Từ đó, giúp ngực đầy đặn, nảy nở, không còn nếp nhăn. Da ngực trắng hồng, mịn màng. Kết hợp với các bài tập thể dục cho tay và ngực sẽ giúp ngực săn chắc, nở nang.
 
Lưu ý 
Quả anh đào có nhiều chất sắt, nhưng cũng có một lượng nhất định chất glycosides Xyannogen. Nếu ăn nhiều quá mức có thể gây ngộ độc sắt hydroxit.
 


Quả đào 
Đào chứa nhiều chất béo và chất đạm, vitamin B, vitamin C và nhiều nước. Ăn đào sẽ giúp ngực phát triển đầy đặn.
 
Lưu ý
 
Không nên ăn nhiều hơn 2 quả/1 ngày vì khi ăn đào cơ thể thường bị nóng. Nguyên nhân thứ hai là vì lượng chất quá cao, ăn nhiều ngực có thể bị sưng phù.




Quả táo 
Thường xuyên ăn táo cũng là một cách giúp ngực nở nang. Táo giàu carbohydrate, vitamin. Đặc biệt là vitamin A và caroten. Táo ăn vào buổi sáng sẽ hấp thu tốt nhất.
 
Bạn nên chọn một quả táo để ăn trong bữa sáng. Ngoài ra, ăn một quả trước cơm trưa hoặc cơm chiều cũng rất tốt.

 Theo Eva

CHAO ÔI ! NHỤC NHÃ QUÁ ! LẠI MỘT QUẢ LỪA TẦM CỠ QUỐC TẾ NỮA

“Nhà thơ thần” Hoàng Quang Thuận, Thiền viện Trúc Lâm Yên Tử, các nhà nghiên cứu và các cựu lãnh đạo đảng và nhà nước Việt Nam đã bị Đại học Kỷ lục Thế giới lừa?
T.K.L 

Mấy ngày qua, báo chí trong nước đưa tin sự kiện trường Đại học Kỷ lục Thế giới trao tặng “bằng tôn vinh giá trị nội dung kỷ lục” cho cuốn sách Thi vân Yên Tử của “nhà thơ thần” Hoàng Quang Thuận, tại Thiền viện Trúc Lâm Yên Tử.

Nghe tên trường “Đại học Kỷ lục Thế giới” hơi lạ, nên mình quyết tìm hiểu xem trường này ở đâu và các hoạt động của nó như thế nào. Search tìm trên mạng khá lâu, nhưng không thấy có bài báo bằng tiếng Anh nào ở nước ngoài nói về trường này, chỉ có vài bài nói về trường này đều có nguồn gốc từ các trang web ở Việt Nam. 
Mình đã tìm được website của trường tại đây: http://worldrecordsuniversity.co.uk/
Vào website trường thì thấy có link của 75 nước, từ Âu sang Á, từ Đông sang Tây, nhưng bấm vào tất cả các link đó, đều dẫn tới một trang duy nhất là “about us”, tức là thông tin của trường. Đọc nội dung trang này thì thấy thông tin rất mơ hồ, không phải trường đại học gì cả. Thông tin trong trang này ghi “trường Đại học Kỷ lục Thế giới là một trường đại học tự quản, được thành lập bởi sự kết nối giữa các cuốn sách kỷ lục khắp thế giới”. Và những cuốn sách kỷ lục mà họ đã kết nối gồm tên của 6 nhóm sách kỷ lục, trong đó có Việt Nam: Asia Book of Records, Vietnam Book of Records, Indo-China Book of Records, India Book of Records, Nepal Book of Records and International Council of Holistic Health.

Wesite này còn cho biết, đây là trường đại học duy nhất trao tặng bằng tiến sĩ danh dự cho những người giữ kỷ lục của cộng đồng. Bất cứ người nào đang giữ sách được cho là kỷ lục cũng có thể làm hồ sơ nộp cho họ, kèm theo lệ phí $1.000 để họ xem xét, nếu đủ điều kiện thì sẽ trao tặng bằng tiến sĩ danh dự cho người giữ sách đó. Người nào được trao tặng bằng tiến sĩ danh dự, có thể sử dụng cụm từ “tiến sĩ” trước cái tên của mình vì đã được trường này công nhận.

Ngoài ra, website này còn quảng cáo chương trình đào tạo tiến sĩ Khoa học Tự nhiên và Tiến sĩ Y khoa, qua chương trình đào tạo từ xa. Các ứng viên theo học sẽ có bằng tiến sĩ cho một khóa học qua mạng kéo dài… 6 tháng. Những người có thể tham gia học chương trình tiến sĩ là những người đã tốt nghiệp bất kỳ khóa học nào (Eligibility: Graduation degree in any stream), không cần phải có cử nhân hay hay thạc sĩ gì cả:http://worldrecordsuniversity.co.uk/intl/phd-in-nature-science-and-medicine/

Thấy chuyện có được danh hiệu tiến sĩ và bằng tiến sĩ quá dễ dàng, nên mình nghi ngờ và cố tìm kiếm thêm thông tin của trường này. Vào trang “liên lạc” ghi trên website của trường thì thấy có ghi 2 địa chỉ: ở Anh và Mỹ. Địa chỉ ở Mỹ là: 3050 Fite Cir, Suite 211, Rancho Cordova, California, 95827:http://worldrecordsuniversity.co.uk/intl/contact-us/

Nhưng kiểm tra lại thì thấy địa chỉ này là “địa chỉ ma” vì ở Mỹ không có địa chỉ nào như thế trong TP Rancho Cordova. Ở TP Rancho Cordova không có mã bưu điện (zip code) 95827. TP Rancho Cordova chỉ có 3 mã bưu điện là: 95670, 95741, 95742.

Tìm thêm thì thấy mã 95827 nằm trong TP Sacramento, thủ phủ bang California. Nghĩ rằng website của trường ghi lộn tên thành phố, nên mình thử tìm địa chỉ này ở TP Sacramento: 3050 Fite Circle Suite 211 Sacramento, CA 95827, thì thấy đây là văn phòng của công ty địa ốc 5th Avenue Real Estate Services, không phải của trường ĐH Kỷ lục Thế giới: http://hoamanagement.com/association-management-company/5th-avenue-real-estate-services/

Có quá nhiều dữ kiện để mình nghi ngờ rằng trường Đại học Kỷ lục Thế giới là một “trường đại học lừa”. Nếu đúng như vậy, cuốn sách Thi vân Yên Tử của “nhà thơ thần” Hoàng Quang Thuận đã được trao “bằng tôn vinh giá trị nội dung kỷ lục” hôm 22/9 chỉ là bằng ảo và các cựu lãnh đạo đảng và nhà nước Việt Nam đã đến dự buổi lễ hôm đó như ông Trương Quang Được, cựu Phó Chủ tịch Quốc hội, ông Phạm Gia Khiêm, cựu Phó Thủ tướng kiêm Bộ trưởng Bộ Ngoại giao cùng lãnh đạo các bộ, ngành, đơn vị Trung ương đã đến dự buổi lễ tại Thiền viện Trúc Lâm Yên Tử, đều bị trường ĐH Kỷ lục Quốc tế lừa.

Nếu trường Đại học Kỷ lục Thế giới là “trường đại học lừa”, thì những người đã từng được trường này trao bằng tiến sĩ danh dự hôm 21/9 tại Khách sạn Rex, Sài Gòn, đã nhận được những bằng ảo: nhà sử học Nguyễn Khắc Thuần, võ sư Phạm Đình Phong, nhà soạn nhạc Lê Văn Tuấn, nhà sáng chế Hoàng Đức Thảo, nhà nhiếp ảnh Võ Văn Tường, đạo diễn NSƯT Nguyễn Văn Lượng.

PS: Mình đang liên lạc với trường ĐH Cornell ở Mỹ để hỏi thêm thông tin về trường ĐH Kỷ lục Thế giới, vì thấy có một chỗ trong website của ĐHKLTG nhắc tới trường ĐH Cornell. Do bây giờ là cuối tuần nên trường Cornell đã đóng cửa, khi nào có thêm thông tin, sẽ cho bà con biết.

---------
Mời xem thêm:
Trao tặng bằng tôn vinh giá trị nội dung kỉ lục thế giới của "Thi Vân Yên Tử" cho thiền viện Trúc lâm Yên Tử:http://www.cand.com.vn/vi-VN/toiphama-z/2013/3/209884.cand

Thơ thiền núi thiêng Yên Tử lay động ĐH Kỷ lục Thế giới: http://www.gdtd.vn/channel/2776/201309/tho-thien-nui-thieng-yen-tu-lay-dong-dh-ky-luc-the-gioi-1973025/

6 kỷ lục gia Việt nhận bằng tiến sĩ danh dự: http://vtc.vn/538-443508/giao-duc/6-ky-luc-gia-viet-nhan-bang-tien-si-danh-du.htm

Trao 11 bằng tiến sĩ danh dự của Đại học Kỷ lục gia thế giới: http://petrotimes.vn/news/vn/xa-hoi/trao-11-bang-tien-si-danh-du-cua-dai-hoc-ky-luc-gia-the-gioi.html

Xem thêm bài trên báo SaigonTimes “Đại học Kỷ lục Thế giới vinh danh 6 tiến sĩ trong nước” – World Records University honors six local doctors: http://english.thesaigontimes.vn/Home/travel/aroundcountry/31137/World-Records-University-honors-six-local-doctors.html
Nguồn: Tin Không lề

Ông Thomas Bains, Hiệu trưởng Trường Đại học kỉ lục thế giới, GS.TS Hoàng Quang Thuận, Trung tướng - Nhà văn Hữu Ước tại buổi lễ.

Thượng tọa
Thượng tọa Thích Tuệ Phúc nhận Bằng tôn vinh giá trị nội dung kỷ lục  do ông Thomas Bains trao tặng
6 kỷ lục gia Việt nhận bằng tiến sĩ danh dự
Ông Thomas Bains - Hiệu trưởng Đại học Kỷ lục Thế giới đã trao bằng Tiến sĩ danh dự cho các kỷ lục gia Việt Nam và kỷ lục gia Ấn Độ.
Ông Thomas Bains trao bằng TS danh dự cho các kỷ lục gia Việt Nam (Ảnh: T.Thanh)
Ông Thomas Bains trao bằng TS danh dự cho các kỷ lục gia Ấn Độ (Ảnh: T.Thanh)

Họa sĩ Trương Hán Minh tặng ông Thomas Bains bức tranh thủy mặc (Ảnh: T.Thanh)

Xem thêm bài viết về "Nhà thơ thần" Hoàng Quang Thuận tại đây: 
http://xuandienhannom.blogspot.com/2012/08/moi-au-tuan-thoi-um-ca-van-len-roi.html
 

19 nhận xét:

  1. Cảm ơn bạn Tin Không Lề! Tôi cũng đã thắc mắc không biết trường Đại học Kỷ lục Thế giới là trường như thế nào, và nếu có thì hoặc là trường đó bị lừa, hoặc trường đó là “trường đại học lừa” thì mới trao tặng “bằng tôn vinh giá trị nội dung kỷ lục” cho cuốn sách Thi vân Yên Tử của “nhà thơ lừa” Hoàng Quang Thuận thôi.

    Cảm ơn Ts Nguyễn Xuân Diện đăng bài để được rộng đường dư luận.
    Trả lời
    Trả lời
    1. Cần có cuộc phỏng vấn các vị được tặng kỷ lục xem đầu đuôi như thế nào? _các vị đã nộp bao nhiêu tiền/ Tại sao lại biết cái trường đại học quái gở này/ ai vận động làm hồ sơ/ quá trình nộp hồ sơ ra làm sao???....là lộ ngay cái tổ con tò vò thôi mà.
      Loại "chí sĩ nhi sỉ ác y ác thực giả, vị túc nghị dã" này cần vạch mặt chỉ tên thôi !
  2. Ko phải bị lừa đâu TS Diện à. Bọn chúng biết tỏng tòng tong cái trường này là dỏm, ngặt nỗi vì muốn lòe bịp thiên hạ vì mớ danh xưng tiến sĩ, giáo sư, kỷ lục này nọ...nên mới tự nguyện được lừa đó.
    Trả lời
    Trả lời
    1. Hoàn toàn đồng ý với nhận định của bạn. Những tay đến dự đều ngu xuẩn và bị bọn háo danh này lừa. Vậy thôi !
    2. Lục vị anh hùng đất Việt (xem ảnh của bài viết )
      ÔI ! NHỤC NHÃ QUÁ ! LẠI MỘT QUẢ LỪA TẦM CỠ QUỐC TẾ NỮA .

      Đã đến lúc chúng ta phải nghiên cứu một đề tài mang tính xã hội rộng lớn " Vì sao mà chúng ta (người Việt Nam) hay bị lừa ? Thích được lừa? Tình nguyện được lừa ? Lừa thiên hạ và lừa chính mình ? Tự hào được lừa và tự hào cả khi chính mình được...lừa, có cội nguồn từ đâu Tễu ơi ? Hu hu hu...
  3. Cái trường này theo tôi hình như nó là chi nhánh của công ty chế biến rác ở Đức năm nào đó mà.

    sao nhiều người cứ " thích bị lừa " thế nhỉ , bả vinh hoa thích được vinh danh đã ngấm vào máu Hoàng quang thuận và nhiều người từ bao giờ vậy .cần vạch mặt để chặn đứng những trò bỉ ổi này ngay kẻo chúng lây lan sang con cháu chúng ta .


    Để gió cuốn đi
    Trả lời
  4. Mới sáng mở mắt ra đã thấy chuyện lừa đảo , hay HQT bỏ ra 1000us đẻ làm trò này , rẻ cho một danh hiệu cỡ " Cuốc tế " nhưng đắt cho một danh dự con người , thật tởm mặt thằng cha này .
    Trả lời
  5. Lừa ngoạn mục nhỉ mà sao im de ko thấy phô ra kakaka
    Trả lời
  6. Hãy để một tờ báo Rác bên Đức tôn vinh cấp bằng một thể, muốn nổ thế nào cũng được, kể cả lăng xê lên tận mây xanh tài ba nhất thế giới...
    Trả lời
  7. Không chỉ có một mình nhà thơ(tâm)thần Hoàng Quang Thuận mà nhiều người khác cũng bị dính quả lừa.Mạt cưa mướp đắng một lũ với nhau cả sao nỡ làm thế với nhau thế các đồng chí.Thật chẳng ra gì!
    Trả lời
    Trả lời
    1. Hãy tìm xem ai đầu têu vụ này để liên hệ với ĐHKLTG -worldrecords university., Mà to gan đánh lừa dư luận. Tác giả bài viết nên hỏi thẳng vị "cuồng danh" Huỳnh Quang Thuận xem sao ?
  8. Đây đúng là một đám "Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã"
    Trả lời
  9. Lão HQT mặt dày đứng ở chỗ nào trong tấm ảnh trên nhỉ , bà con chỉ giúp tôi cái , để tôi lên vả vỡ mồm lão này cái - bức xúc quá , lừa đảo mãi à......hả ?
    Trả lời
  10. Thứ nhất háo danh,thứ nhì là dối trá quen rồi nên biết dối trá vẫn cho là sự thật giống như tẩu hoả nhập ma vậy...giống như vụ Vịnh hạ long đó,đến đứa bé vài tháng tuổi cũng biết nhắn tin bầu chọn cho Vịnh Hạ long. Mà không phải bây giờ mới hính thành tư tưởng này đâu mà đã có từ lâu rồi khi 'tiếng gọi đầu lòng con gọi stalin.."
    Trả lời
  11. TÔI MUỒN CÓ BẰNG TIẾN SĨ CỦA ĐẠI HỌC KỶ LỤC THẾ GIỚI ! VÀ MUỐN ĐƯỢC BẰNG TÔN VINH GIÁ TRỊ NỘI DUNG KỶ LỤC CHO LUẬN VĂN TIẾN SĨ CỦA MÌNH. ý TƯỞNG CỦA TÔI LÀ: TRƯỜNG ĐÀO TẠO TIẾN SĨ DÀI NHỮNG 06 THÁNG, TÔI MUỐN TRƯỜNG ĐÀO TẠO TRONG 06 NGÀY-ĐẠT KỶ LỤC VỀ THỜI GIAN. các bạn thấy thế nào ? nhất định "đạt" chứ lị !
    Trả lời
  12. Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã. Các cụ dạy cấm có sai.
    Cụ thể là bọn lừa bịp lại lấy bọn lừa bịp khác để bịp dân.
    Trả lời
  13. Ha ha! Thích bằng Tiến sĩ thì có bằng Tiến sĩ. Có nhu cầu danh thì sẽ có danh thôi. Mà sao trường này không làm luôn ngạch Giáo sư cho oách luôn thể!
    Trả lời
  14. Tuổi trẻ online ngày 28/9/2113:Ông Np Trọng nói"Kinh tế nhà nước đang có YẾU KÉM,có BỆNH
    TẬT ,nhưng không phải CHỦ ĐẠO thì sẽ ra sao"
    Yếu kém và bệnh tật mà chủ đạo thì sẹ nảy sinh ra những ông kỉ lục nói trên thôi!Có thể ghi danh
    lời nói trên của ông Trọng vào sách kỉ lục ,hoặc câu nói ấn tượng nhất trong năm đấy!! hì! hì!
    Trả lời