Chủ Nhật, 29 tháng 12, 2013

Rùng rợn chuyện giải phẫu thẩm mỹ ở Việt Nam,

doandu01122813
Đoàn Dự ghi chép
1. Quảng cáo tưng bừng
Có ít thì xít ra nhiều
Trung tâm nào, thẩm mỹ viện nào cũng tự nhận mình là nhất: “Nơi đầu tiên được chuyển giao công nghệ mới của Hàn Quốc”, “Nơi duy nhất tại Việt Nam hợp tác, trao đổi kinh nghiệm với các nước tiên tiến nhất trên thế giới”, “Thẩm mỹ viện hàng đầu Việt Nam, uy tín số 1 Việt Nam”, v.v…
Người nghe cứ như đang bị lạc giữa một mê hồn trận quảng cáo toàn mùi “làm đẹp”. Có những cơ sở còn dùng lời lẽ đao to búa lớn để thể hiện “tầm vóc” của mình: “Thẩm mỹ viện này là mô hình hợp tác thành công nhất giữa Việt Nam và Hàn Quốc từ trước đến nay”, “Đây là BỆNH VIỆN thẩm mỹ nhiều uy tín nhất Việt Nam”. Sự thật, cơ sở của họ nhỏ tí và giấy phép của Sở Y tế chỉ ghi là “phòng khám chuyên khoa về giải phẫu thẩm mỹ” chứ ở Việt Nam rất ít bệnh viện chuyên về thẩm mỹ!
Theo nhận xét của các phóng viên báo trong nước, đại đa số các dịch vụ như nâng ngực, nâng mũi, sửa mũi thành hình chữ S (S-line), cắt mắt, hút mỡ, kể cả gọt cằm thành hình chữ V (V-line)… tại các “phòng chuyên khoa giải phẫu thẩm mỹ” này chỉ có một hai nhân viên để ghi sổ sách, giao dịch với khách hàng chứ chẳng có bác sĩ nào cả. Khi làm mới có bác sĩ đến theo giờ hẹn. Lúc phóng viên làm bộ đề nghị được gặp bác sĩ để hỏi mọi thứ cho được yên tâm, cô nhân viên một thẩm mỹ viện ở Quận 10 từ chối: “Bác sĩ bận lắm, một ngày mổ biết bao nhiêu ca”.
Bất cần giấy phép
Tình trạng quảng cáo vượt quá phạm vi cho phép của Sở Y tế diễn ra tại rất nhiều trung tâm thẩm mỹ. Theo các phóng viên tìm hiểu, trong giấy phép hoạt động ghi rõ phòng khám chuyên khoa chỉ được thực hiện những dịch vụ về môi, mi mắt, mí mắt, tóc, lông mày, hút mụn, nâng gò má thấp, nâng sống mũi, không được làm các dịch vụ phẫu thuật có chảy máu.
Tuy nhiên, ở đây họ sẵn sàng lấy mỡ bụng và cắt da bụng, đặt túi mông, thu nhỏ đầu vú, độn cằm… và đặc biệt là nâng ngực. Trên website của một phòng khám, quảng cáo: “Ứng dụng phương pháp nâng ngực nội soi mới nhất từ Mỹ”. (Nâng ngực nội soi là họ cắt ngay sát phía dưới vú hay sát vú về phía nách để đưa túi silicon hay túi nước biển vô trong mô vú, đau khủng khiếp. Khi đã khỏi, nếu túi này bị rò rỉ hoặc bể trong vú là rất nguy hiểm).
Cô nhân viên của một thẩm mỹ viện ở Gò Vấp kể: “Thực tế, tôi thấy như trị nám chẳng hạn, chỉ hết được khoảng 20-30%. Chủ bảo giá 12 triệu, trong một tháng sẽ khỏi nám. Khách hàng đồng ý làm 12 triệu. Một tháng không hết, đi tới đi lui hoài cũng không khả quan, bắt đền, chủ không chịu bớt tiền lại, khách chán rồi cũng bỏ luôn. Các loại kem làm trắng da cũng vậy, đó là kem trôi nổi bán ngoài chợ trời, thường là của Trung Quốc, người hạp thì đẹp, người không hạp thì bị dị ứng làm hư da. Mà thật ra ngay cả đối với người hạp thì nó cũng chỉ làm sáng da chứ không trắng nõn được trong khi họ nói là sẽ trắng nõn”. Cô nói thêm: “Những sản phẩm không rõ nguồn gốc, chủ đưa bảo làm cho khách thì chúng tôi làm chứ chính chúng tôi cũng không rõ xuất xứ và có tác dụng như thế nào. Kem nở ngực thì có người nở, có người… không nở. Thật ra cũng ít người mua kem nở ngực bởi vì người ta không tin. Khách lỡ mua thường phàn nàn không nở bao nhiêu dù quảng cáo là sẽ nở 3-4cm trong vòng một tháng. Chúng tôi đọc giấy hướng dẫn và được người của công ty chỉ cách nói như thế nào thì nói theo vậy chứ không biết được hiệu quả thật sự”.
Tình trạng “phớt lờ giấy phép” rất dễ tìm thấy tại nhiều cơ sở làm đẹp. Ở một phòng khám chuyên khoa giải phẫu thẩm mỹ tại Quận 10, dịch vụ gọt cằm, nâng ngực, làm trắng da,… không được phép nhưng thực tế khi nhà báo giả làm khách hàng đến tìm hiểu, họ vẫn giới thiệu rất nhiệt tình: “Gọt cằm V-line ở đây giá 5,000 USD, còn nâng ngực, nếu đặt túi 225cc mỗi bên, khi làm chúng tôi sẽ đưa sang Bệnh viện Phương Đông trên đường Thành Thái (Q.10)”. Chuyên viên này cũng cho biết mỗi ngày bên ấy có 2 – 3 ca đặt ngực, phổ biến nhất là đặt túi gel từ đường phía nách hay phía dưới vú.
2. Thẩm mỹ viện “ngoài luồng”” 
Tại Sài Gòn, nhiều phụ nữ vì thiếu hiểu biết và tin vào quảng cáo đã tới các thẩm mỹ viện “ngoài luồng” (không có giấy phép) để làm đẹp. Kết quả là tiền mất tật mang.
Nhiều độc giả đã đến các báo để khóc lóc, kể lại chuyện mình là nạn nhân của các thẩm mỹ viện không có phép nhưng bất chấp quy định để kiếm tiền. Khi xảy ra sự việc cho khách hàng, chủ các mỹ viện này tìm cách tránh mặt. Các “nạn nhân” đến với một nguyện vọng duy nhất là tòa báo hãy lên tiếng để cảnh giác cho mọi người biết mà “tránh xa cạm bẫy”.
Nhiễm trùng vì đi giảm mập
Bà N.T.M.T. (Quận 3, Sài Gòn) cho biết đầu tháng 6-2013, bà đến thẩm mỹ viện H (tại Quận 10, Sài Gòn) để làm tan mỡ bụng bằng loại máy siêu tốc có tác dụng giảm mỡ nhanh chóng nhất theo lời quảng cáo của thẩm mỹ viện này.
Sau khi họ thoa thuốc và chạy máy “chiếu tia” xong, bà T. cảm thấy nóng rát vùng bụng. Bà thắc mắc thì cô nhân viên ở đây nói đó chỉ là sức nóng của thuốc và tác dụng của máy tan mỡ, nên bà yên tâm đi về. Sau đó, bà phát hiện bị phỏng vùng bụng nên đã gọi điện thông báo cho thẩm mỹ viện. Nhân viên của cơ sở này trả lời phải chờ bà chủ đi nước ngoài về mới giải quyết được. Lúc đầu, bà định bỏ qua nhưng sau đó vết phỏng bắt đầu chảy nước vàng và bị nhiễm trùng kéo dài. Lo sợ, bà trở lại thẩm mỹ viện để gặp chủ cơ sở hỏi cho ra lẽ, nhưng chủ thẩm mỹ viện này vẫn tránh mặt, nhân viên tiếp tục nói là bà chủ đi nước ngoài chưa về.
Ngày 13-6-2013, bà T. phải đến Bệnh viện Da liễu Sài Gòn khám vết thương ở bụng và bác sĩ chẩn đoán bà bị nhiễm trùng da. Bứt rứt vì thẩm mỹ viện vô trách nhiệm khiến bà đã tốn kém tiền bạc lại còn mang thêm vết sẹo trên người, bà đã gửi thư phản ảnh đến cơ quan chức năng và khởi kiện thẩm mỹ viện nói trên ra tòa, đòi phải bồi thường.
Theo bà T., bà đã tốn rất nhiều tiền bạc cũng như thời gian đi lại để Bệnh viện Da liễu Sài Gòn “khắc phục” vết phỏng ở bụng do loại máy mà các thẩm mỹ viện đang quảng cáo là có tác dụng làm tan mỡ bụng và họ thu tiền rất cao nhưng không ai rõ nguồn gốc của máy thế nào. Bà mong muốn tai biến của bà là lời cảnh báo cho các chị em phụ nữ đang muốn làm đẹp có sự đề phòng các hiểm họa do “mát xa làm tan mỡ bụng bằng máy chạy tia” đang là phong trào hốt bạc tại các spa và thẩm mỹ viện.
doandu03122813
( Bụng bị hư)
Suy sụp vì tin lời bác sĩ
Hồi đầu tháng 11-2013, một nạn nhân là Việt kiều Mỹ, bà D. (55 tuổi) nghẹn ngào kể với báo TT: “Từ hồi căng da mặt, cắt mí xong, mắt tôi mờ hẳn, không sáng như xưa. Hai bên thái dương hay đau buốt. Giờ tôi không dám rửa mặt bằng khăn mà phải lấy bông gòn thấm nước thấm từ từ. Nửa mặt bên phải cứ sưng hoài. Đêm ngủ hễ nằm nghiêng là phía má bên đó đau không chịu nổi. Có lúc quên, tôi lỡ đưa tay đụng vô mặt là đau buốt”. Khi các nữ phóng viên sờ thử vào má bên phải của bà thì thấy có đầu cọng chỉ lòi ra, bà D. lại bật khóc. Gương mặt bà D. sau khi căng da mặt, vùng gò má có chỗ gồ lên nhưng có chỗ lại lõm sâu xuống.
Bà D. cho biết, ngày 30-9-2013, bà đã đến cắt mí mắt tại thẩm mỹ viện T. ở Quận 11. Nghe lời bác sĩ N. chủ thẩm mỹ viện tư vấn, bà đồng ý làm thêm dịch vụ căng da mặt. Hai tuần sau khi căng da, mặt bà vẫn không hết sưng và xuất hiện những triệu chứng nói trên. Bà D. kể: “Khi tôi đến mỹ viện phản ảnh, bác sĩ N. không chịu gặp mà cho nhân viên tiếp. Mãi sau mới chịu gặp. Bác sĩ bảo muốn làm đẹp thì phải có thời gian. Nghe bác sĩ nói vậy, lúc đó tôi chịu không nổi vì tức quá. Tôi thất vọng vì bác sĩ N. lấy tiền của khách hàng xong là bỏ thí người ta, không quan tâm nữa”. Bà D. nói bà về Việt Nam chơi nhưng cả tháng rưỡi nay bà không dám đi đâu.
Khi tòa báo liên hệ để nói chuyện với bác sĩ N. thì ngay lập tức ông gọi điện thoại cho bà D., hẹn gặp để thương lượng. Ngày 12-11, phóng viên đến chứng kiến cuộc thương lượng giữa ông N. với bà D. về việc ông đã cắt mí trên, mí dưới và căng da mặt cho bà làm bà hư mặt. Lúc đầu, ông N. chỉ đồng ý trả một nửa số tiền căng da mặt là 700 USD, nhưng khi biết người đi cùng bà D. là phóng viên báo TT, ông thỏa thuận trả lại cho bà D. 1,000 USD. Khi phóng viên hỏi giấy phép hoạt động của thẩm mỹ viện, ông từ chối và chống chế: “Tôi đi làm cả ngày rất mệt. Sau này cô còn gặp tôi nhiều”. “Cô còn gặp tôi nhiều” nghĩa là sao?” – Cô phóng viên này đặt câu hỏi không hiểu ông bác sĩ muốn hối lộ hay muốn “trám miệng” cô bằng những việc “cắt mí mắt hoặc căng da mặt miễn phí?”
Không chỉ bà T. và bà D. bị tiền mất tật mang, mà còn nhiều nạn nhân khác của những thẩm mỹ viện ngoài luồng, của các bác sĩ hành nghề không giấy phép. Ví dụ: bà L.T.H. (đường Nguyễn Hữu Cảnh, Q.7, Sài Gòn) sau khi nâng mũi đã bị chẻ đôi đầu mũi, mũi bị biến dạng; như chị N.T.T.T. (huyện Gò Công Đông, Tiền Giang) nâng ngực bị hư, sửa hai lần vẫn không đạt.
doandu04122813
(Mũi bị chẻ đôi)
Phạt tiền vẫn không chừa
Sau khi bà T. (người bị máy chạy tia của thẩm mỹ viện H. làm phỏng bụng phải đến chữa tại Bệnh viện Da liễu) gửi đơn phản ảnh, chánh quyền Phường 11, Quận 10, Sài Gòn đã phối hợp với thanh tra y tế Quận 10 tới kiểm tra thẩm mỹ viện H. vào ngày 25-6-2013. Thẩm mỹ viện này có giấy phép do Quận 10 cấp năm 2009 với ngành nghề kinh doanh là “dịch vụ trang điểm, săn sóc da mặt bằng tay, mua bán mỹ phẩm”. Tuy nhiên, khi kiểm tra, cơ sở này lại có nhiều thiết bị máy móc như máy matxa mặt, máy xông hơi, máy matxa bụng v.v…, chất lượng vệ sinh kém, chưa bảo đảm tiệt trùng; hoạt động không đúng chức năng như trong giấy phép đã cấp. Đoàn kiểm tra lập biên bản đưa lên Sở Y tế thành phố. Sau đó (ngày 9-9-2013), thanh tra Sở Y tế thành phố ra quyết định xử phạt thẩm mỹ viện H. số tiền 3.2 triệu đồng, nhưng sau khi nộp phạt xong, việc đâu hoàn đấy, họ vẫn tiếp tục làm. Hơn 3 triệu đồng tiền phạt đối với họ không phài là lớn.
Thẩm mỹ viện của bác sĩ N. (nơi căng da mặt cho bà D. Việt kiều) đã từng bị ban thanh tra Sở Y tế thành phố xử phạt 25 triệu đồng hồi tháng 7-2013 về hai tội: không có giấy phép hoạt động và quảng cáo dịch vụ khám chữa bệnh không đúng quy định, nhưng bác sĩ N. vẫn tiếp tục làm.
doandu05122813

(Trên người toàn sẹo, đến cái “nỗ dốn” cũng thay đổi)
3. Nếu biết đau đớn thế này tôi đã không đi nâng ngực
Không phải chỉ có các thẩm mỹ viện “chui”, “ngoài luồng” mới nguy hiểm. Cả bệnh viện quốc tế và y sĩ giải phẫu thẩm mỹ có bằng cũng chưa chắc đã an toàn. Việc bác sĩ chủ thẩm mỹ viện Cát Tường ở Hà Nội làm chết và phi tang bằng cách ném xác nạn nhân xuống sông Hồng khiến nhiều người bàng hoàng vì không ngờ chuyện “làm đẹp” lại nguy hiểm đến thế. Sau đây là lời kể của chị V.T.V (36 tuổi) về những gì mình đã trải qua.
Nâng ngực, quá đau đớn!
Nhìn những phụ nữ tươi tắn, tự tin sau khi nâng cấp “vòng 1”, ít ai hiểu được họ đã từng phải chịu đau đớn như thế nào để có được vẻ đẹp nhân tạo ấy. Tôi cũng vậy, lúc đầu tôi chỉ nghĩ đơn giản là nhiều người làm được thì mình cũng làm được. Muốn tự tin hơn để diện những chiếc váy, áo xinh xắn và có “nữ tính” hơn nên một ngày tôi đã quyết định nâng cấp “màn hình phẳng” của mình.
doandu06122813
(Cách đặt túi silicon)
Cái quyết định chọn đích danh vị tiến sĩ bác sĩ, trưởng khoa Giải phẫu Thẩm mỹ của một bệnh viện quốc tế tại Việt Nam để đặt túi ngực đến với tôi sau một thời gian dài tìm hiểu, bởi vì tôi cũng ý thức được những nguy cơ có thể xảy đến với mình nếu chẳng may bị gặp “sự cố”.
“Đừng run như thế, chỉ như ngủ một giấc thôi” – giọng vị bác sĩ gây mê trong ê kíp mổ vừa dứt thì những bóng áo xanh cùng cái mùi đặc trưng của bệnh viện mờ dần, mờ dần. Tôi không còn biết gì nữa…
Thế rồi, tôi được đánh thức bởi chính cảm giác đau đớn, ngộp thở như đang bị một khối đá khổng lồ đè chặt lấy ngực. Tôi lờ mờ nhận ra sự việc và nghe giọng chị gái (đi cùng tôi đến bệnh viện) hỏi đùa: “Sống rồi hả?”, nhưng tôi không thể mở mắt mà chỉ khẽ rên… Tôi muốn ngủ tiếp, song có cảm giác như đang bị tảng bê tông nặng đè lên cái phần có cạnh sắc ngọt trên ngực mình. Đau khủng khiếp!
Cuối cùng tôi cũng tỉnh, không biết vì hết ảnh hưởng của thuốc mê hay vì cái cảm giác đau đớn kia đã buộc tôi phải tỉnh. Sự đau buốt ào đến kèm theo cảm giác thật khó thở. Lúc ấy tôi thấy người mình cứng như đá, không thể nhúc nhích, không thể nhìn thấy bất cứ phần nào của thân thể mình ngoại trừ ánh mắt ái ngại của chị tôi.
Như để giúp tôi quên đau, chị tôi quay sang bắt chuyện với cô gái trẻ nằm ở giường bên cạnh. Cố quay được cái cổ qua nhìn, tôi thấy cô gái thật xinh xắn. Qua câu chuyện, tôi biết cô ấy là người miền Tây, vừa mới lấy chồng Việt kiều. Muốn được đẹp hơn đối với chồng, hơn 6 tháng trước cô đã chọn bệnh viện quốc tế này để đặt túi ngực. Mọi chuyện đều tốt đẹp sau ca mổ được bác sĩ thông báo là thành công.
Tuy nhiên, chỉ vài tháng sau cô thấy đau nhức bên ngực trái nên đi tái khám và được bác sĩ quyết định đặt lại bên ngực này sau một thời gian dài điều trị nhiễm trùng bằng kháng sinh không khỏi. “Ổng vừa đặt lại cho em hồi hôm nè. Đau thấy mồ nhưng giờ hổng lẽ không làm nữa. Em đang chờ mẹ lên đón.” – cô gái nói.
Nghe xong câu chuyện của cô gái cũng là lúc tôi thấy đỡ hơn, đã ngóc đầu dậy được. Việc đầu tiên tôi làm là ngó xuống cái phần mà mình muốn làm đẹp. Nhưng tôi chỉ thấy thân thể mình cứng ngắc chẳng khác gì cái xác ướp với những lớp băng trắng quấn chặt từ trên ngực xuống quá rốn.
Điều làm tôi hoảng hồn hơn là hai cái ống nhựa dài ngoằng cắm từ trong lớp băng trắng quấn quanh sườn mình ra. Từ trong ống nhựa màu trắng đó, những vệt máu tươi chảy xuống cái hộp đặt phía dưới giường. Vị bác sĩ đến xem xét sức khỏe khách hàng giải thích: “Ống là để cho ra hết phần máu thừa đấy”. Tôi thật sự không thể hình dung nổi là mình lại trải qua một cuộc “đại phẫu” như thế này. Trước đó, nghe bác sĩ tư vấn, tôi chỉ nghĩ đơn giản là rạch rạch vài đường rồi đặt mỗi bên một túi silicon là xong.
Tôi bật khóc với chị gái: “Biết đau thế này em không ngu gì mà làm”. Nằm nghỉ đến tận tối tại bệnh viện với hai cái ống nhựa dẫn lưu, tôi thực sự rất hối hận.
Nhiều ngày chỉ dám ngủ ngồi
Được cho về nhà uống thuốc, ăn kiêng và làm theo tất cả những gì bác sĩ dặn dò, tôi tưởng mình sẽ mau chóng khỏe lại. Nào ngờ, suốt một tuần lễ sau đó tôi chỉ có thể ngủ ngồi vì mỗi khi đặt lưng xuống lại tức ngực, có cảm giác như bị ai bóp cổ, không sao thở được. Khắp người bầm tím, luôn luôn đau nhức khiến tôi chỉ có thể bước đi rón rén, vừa đi vừa lấy tay đỡ cái “của nợ” cứng ngắc, lạ lẫm trên ngực mình.
Nhiều ngày tiếp đó tôi thấy đau nhức đầu vú bên trái, nước vàng liên tục rỉ ra. Nỗi ám ảnh rằng ca phẫu thuật của mình “có vấn đề” khiến tôi hoảng loạn. Chẳng lẽ tôi cũng xui xẻo như cô gái miền Tây hôm nọ? Chẳng lẽ tôi lại phải chịu cái cảm giác bị tảng đá khổng lồ nghiến nát khi phải phẫu thuật lại một lần nữa hay sao?
doandu07122813
( Vú bị xệ)
Sau khi tái khám, bác sĩ cho biết, do túi ngực được đưa vào qua đường dưới vú, vết may bị nhiễm trùng. “Ôi, thế này thì còn khủng khiếp hơn trường hợp của cô bé kia rồi!”, tôi mất ngủ suốt một thời gian dài bởi cứ nhắm mắt là lại tưởng tượng thấy hình ảnh núm vú của mình đen thui, rụng mất vì bị hoại tử!
Công việc tại cơ quan của tôi vì thế mà cũng ảnh hưởng không ít. Cũng may, sau đợt đánh thuốc kháng sinh liều cao, vết thương của tôi cũng dần lành.
Chưa dừng lại ở đó, còn phải đến massage cho ngực mềm mại, tự nhiên, là điều bắt buộc phải làm trong suốt tháng đầu sau phẫu thuật. Đây là điều “vô lý” nhất, bởi vì phải cắn răng chịu đau để đưa ngực cho một nam nhân viên kỹ thuật… bóp mà còn phải tốn thêm khoản tiền trả cho kỹ thuật viên đó. Có ai đời đã được “bóp” – không có mặc áo nhé! – mà lại được trả tiền công hay không?
Chuyện xảy ra đã hơn 5 năm, song cảm giác ngột ngạt, đau đớn như có tảng bê tông đè nặng lên ngực lại ùa về nguyên vẹn mỗi khi tôi nghe ai nhắc đến phẫu thuật thẩm mỹ, nâng ngực. Chưa lúc nào tôi quên “vật thể lạ” trong vòng 1 của mình và bị ám ảnh với lời dặn của bác sĩ về “thời hạn sử dụng 20 năm” của nó khiến tôi chắc chắn sẽ lại phải lên bàn giải phẫu lần nữa để lấy nó ra.
Đúng là tôi đã tự tin hơn, được khen “hấp dẫn” hơn trong những chiếc áo xinh xắn, nhưng để đổi lấy điều này tôi đã phải trả giá bằng sự đau đớn và khoản tiền không nhỏ. Một điều tiếc nuối nữa đối với tôi, đó là trong suốt ngần ấy năm, tôi phải từ giã thói quen nằm sấp (vì sợ bị hỏng vòng 1) – tư thế nằm ngủ thoải mái nhất đã từng gắn bó với tôi từ nhỏ tới lớn gần 30 năm trời!
Thà xấu tự nhiên còn hơn đẹp nhân tạo
Đây là một lời kể khác:
Tôi là cô gái không xinh, chiều cao khiêm tốn, đôi mắt một mí, chiếc mũi to và thấp rất khó nhìn. Như nhiều người, tôi bị tự ti về điểm xấu của bản thân, nên ngại ra đám đông, ngại tiếp xúc với người lạ. Những lần đi chơi cùng bạn bè, tôi luôn luôn ngồi yên một chỗ trong khi đám bạn có nhiều người đến làm quen, bắt chuyện. Đã nhiều lần tôi cảm thấy tủi và thương cho bản thân mình – phải chăng vì tôi không đẹp?
Tôi tìm hiểu trên mạng về vấn đề giải phẫu thẩm mỹ. Được biết, có thể nâng mũi, cắt mắt một mí thành mắt hai mí, tôi ấp ủ ý định tích cóp tiền để đi làm phẫu thuật.
Tôi nói vấn đề này với bố mẹ và người yêu của tôi. Bố mẹ một mực phản đối, cho rằng cái đẹp chỉ là bề ngoài, nó cũng quan trọng nhưng cái quan trọng hơn vẫn là bản chất bên trong.
Bố tôi nói tôi là người vui vẻ, hòa đồng, có kiến thức, nên phát huy các điều đó hơn là đi tìm những vẻ đẹp nhân tạo, vừa tốn nhiều tiền lại vừa hại sức khỏe. Còn mẹ tôi thì nói ngày xưa cũng như bây giờ, tốt gỗ hơn tốt nước sơn.
Người yêu của tôi cũng chẳng đồng tình, anh nói với tôi rằng phẫu thuật chỉ là nhân tạo, nếu giữ được cái bản chất thì vẫn tốt hơn, ngoài ra có nhiều ca phẫu thuật không thành công, gây nên nhiều biến chứng, không chỉ xấu hơn khi chưa phẫu thuật mà còn mắc nhiều căn bệnh lạ. Nghe vậy tôi cũng thấy sợ và tôi bắt đầu từ bỏ ý định đi giải phẫu.
Tôi lên mạng tìm hiểu các cách làm đẹp bằng phương pháp tự nhiên, học cách trang điểm, đặc biệt là trang điểm vùng mắt và mũi để trông mắt có vẻ to và mũi thon hơn. Tôi cố gắng học nhiều phương pháp để bản thân thêm tự tin và cũng dần dần thay đổi được mình.
Thay vì lên mạng tìm hiểu về
vấn đề giải phẫu thẩm mỹ, tôi dành nhiều thời gian để học thêm các lớp nữ công gia chánh, như nấu ăn, cắm hoa, làm thiệp. Tôi nấu nhiều món ngon hơn cho gia đình, cho người yêu. Tôi cắm hoa cho căn nhà thêm ấm cúng. Tôi tỉ mẩn làm những tấm thiệp xinh xinh dành tặng bạn bè trong các dịp lễ tết. Mỗi khi nhận được lời khen, lời cảm ơn từ những người chung quanh về những thứ mình làm ra, tôi thấy thật hạnh phúc.
Tôi nhận ra rằng, dĩ nhiên bề ngoài cũng hết sức quan trọng, nhưng để giữ chặt các mối quan hệ thì tính cách mới là yếu tố quyết định. Nếu trân trọng những mối quan hệ mình đang có và quan tâm chăm sóc người chung quanh thì “mưa dầm thấm lâu”, đến một lúc nào đó mọi người sẽ nhận ra và trân trọng những điều mình trao cho họ. Quan hệ được vun đắp bằng tình cảm chân thành luôn bền lâu hơn tình cảm xây dựng chỉ bởi bề ngoài.
Một lần tôi gặp lại người bạn. Trông chị ấy khác lạ hơn xưa bởi chiếc mũi to và thấp trước đây đã trở thành mũi cao nhưng lại cong vẹo thấy rõ. Tôi hỏi chị ấy thì được biết cách đây mấy tháng, bạn tôi đi làm phẫu thuật nâng mũi. Sau khi giải phẫu xong, chị ấy rất hài lòng với chiếc mũi mới. Nhưng được khoảng 2 tháng, chiếc mũi dần dần bị lệch và cong như bây giờ. Nghe vậy tôi cũng thấy buồn cho bạn và thầm cảm ơn lời khuyên của bố mẹ cũng như của người yêu.
doandu08122813
(Mũi và mắt bị “tai nạn”)
Dạo này tôi thấy nhiều bài báo trên mạng nói về hậu quả xấu sau khi giải phẫu thẩm mỹ, nhiều ca hút mỡ bụng với kỹ thuật kém khiến bệnh nhân bị thủng ruột, thủng dạ dày. Một số ca phẫu thuật nâng ngực nhưng rồi túi silicon trong ngực bị vỡ và cuối cùng phải cắt bỏ cả vú.
Thậm chí có nhiều cuộc phẫu thuật tốn hàng trăm triệu đồng để có khuôn mặt xinh đẹp nhưng kết quả là mặt bị dị dạng, biến thành “quái nhân” và ngày càng biến dạng trầm trọng. Nhiều ca thẩm mỹ còn khiến bệnh nhân nhập viện, thậm chí dẫn tới tử vong. Thật ra, ngay cả ở các nước tiên tiến như Mỹ cũng có “tai nạn” trong phẫu thuật chứ chẳng phải riêng ở Việt Nam.
4. Phẫu thuật thẩm mỹ, may nhờ rủi chịu! 
“Nếu được quay lại, tôi sẽ không nâng ngực. Ba năm qua tôi luôn ân hận vì quyết định đó,” – M.H. (29 tuổi, thành phốVũng Tàu) thành thật chia sẻ. Cao 1.67m, nặng 51kg, cô gái chân dài này có ngoại hình mà nhiều người ao ước. Chỉ có một điểm duy nhất khiến M.H. bị tự ti, đó là bộ ngực hơi “khiêm tốn”.
M.H. kể: “Từ lúc trở thành thiếu nữ tôi đã có cảm giác vòng 1 của mình hơi nhỏ và rất tự ti về vấn đề này. Tôi có một mơ ước: nếu có một số tiền lớn, điều đầu tiên tôi nghĩ đến là nâng ngực. Sau này, khi đi học tại một trường trung cấp ở Sài Gòn, được biết một vài người bạn đã nâng cấp “vòng 1” tôi rất thích, muốn được như họ”.
Thêm 250cc cho cái “núi đôi”
Năm 2010, được sự ủng hộ của bạn trai, M.H. quyết định sẽ thực hiện ước mơ của mình. Cô cẩn thận đến trung tâm thẩm mỹ để tham khảo và được tư vấn. Nghe mọi người kháo nhau rằng đây là một trung tâm chuyên về phẫu thuật thẩm mỹ ở Quận 1 rất có uy tín, chất lượng, M.H. quyết định liên lạc với nơi này. M.H. kể: “Tôi chọn trung tâm đó vì tin tưởng vào tay nghề của bác sĩ thẩm mỹ. Tôi được tư vấn rất nhiệt tình và nhân viên cũng như bác sĩ khẳng định: ‘Ngực em nâng xong sẽ đẹp mê hồn’. Cơ địa của tôi hễ bị sẹo là lồi nên hỏi bác sĩ có sao không, bác sĩ khẳng định không sao hết. Tôi hoàn toàn yên tâm. Ở những nơi khác, các bạn tôi làm giá 2,200USD nhưng bệnh viện này lấy 2,600USD. Tôi nghĩ chênh lệch vài trăm USD không thành vấn đề, miễn sao mình đẹp là được rồi”.
Sau khi đặt cọc, M.H. được đo huyết áp, thử máu. Sáng hôm sau, cô đi cùng một người bạn thân đến bệnh viện để thực hiện ca phẫu thuật nâng ngực, vì bác sĩ nói phải ngủ lại một đêm, hôm sau mới về được. Cô phải nhịn ăn uống để lúc gây mê không bị ói theo lời dặn của bác sĩ. Cuối cùng M.H. được đưa lên một căn phòng khá tiện nghi để chờ đến giờ làm phẫu thuật.
“Căn phòng đầy mùi hóa chất và lạnh kinh khủng,” – M.H. kể – “Từ 8g sáng đến mãi trưa mới có một cô điều dưỡng vào phát quần áo, bảo tôi tắm rửa sạch sẽ để chuẩn bị phẫu thuật. Tôi lên bàn mổ mà người run lên từng chặp. Tôi run lắm vì đây là ca phẫu thuật lớn của cuộc đời mình. Có vài người đi ra đi vào, khen dáng tôi cao ráo. Họ hỏi tôi làm nghề gì, người mẫu, diễn viên hay ca sĩ… tức là những ngành nghề cần ngực lớn thì họ sẽ làm lớn. Rồi họ cho tôi xem vài mẫu ngực. Tôi không biết gì cả nên chỉ nói: ‘Bác sĩ làm sao thấy đẹp thì làm. Em muốn có một bộ ngực bình thường, tự nhiên’. Vị bác sĩ trực tiếp giải phẫu cho tôi bảo, với tạng người như tôi thì sẽ đặt túi ngực 250cc cho tự nhiên. Khi biết bác sĩ này đã làm cho rất nhiều người, tôi yên tâm hơn. Lúc đang gây mê, có một cô bé ở Hà Nội vào, rất xinh, hỏi tôi làm size bao nhiêu, tôi nói 250cc. Cô ấy bảo sao làm bé thế, em đã làm là làm to luôn. Rồi tôi thiếp đi…”
Đau hơn đau đẻ…
Khi tỉnh dậy, M.H. mới biết mình đã “ngủ” sáu tiếng đồng hồ. M.H. nhớ lại: “Tôi thấy đau, rất đau. Đau đến ngộp thở vì có một khối nặng đè ép trên ngực. Cảm giác tức và đau nhói lan vào từng thớ thịt. Đó là lần đầu tiên trong đời tôi cảm thấy đau đớn như vậy dù bình thường tôi thuộc loại gan lì. Toàn bộ phần ngực bị băng bó kín mít, cứng ngắc. Hai bên nách được dán lại bằng bông băng cá nhân. Tôi không thể nhúc nhích được. Tôi được đưa qua một căn phòng có 3 – 4 người cũng đang nằm hồi sức như tôi”.
Hôm sau, M.H.
ôm bộ ngực đau đớn về nhà. Mỗi lần đứng lên nằm xuống đều phải có người nâng đỡ. Việc tiểu tiện do cô bạn thân “phụ trách”. M.H. bảo: “Tôi thấy bạn bè làm ngực rất đẹp nên muốn đi làm chứ chưa hình dung ra là sẽ gặp những cơn đau đớn như thế. Cô bạn làm rồi bảo nâng ngực đau hơn đau đẻ. Hồi đó tôi đã lập gia đình đâu mà biết đau đẻ là như thế nào. Nhưng rất đau. Một hai ngày đầu tiên đau không nhúc nhích nổi. Mỗi lần ngồi dậy ăn cháo, uống nước hay đi tiểu tôi rất sợ vì không thể tự ngồi dậy được, hai cánh tay tê cứng cả tháng trời, muốn gì phải gọi đứa em đỡ lưng”. Riêng hai bên nách, nơi rạch mỗi bên một đường để phẫu thuật, vốn được dán lại bằng bông băng cá nhân, mỗi ngày có người giúp M.H. tháo băng và làm vệ sinh.
Hằng ngày có điều dưỡng tới tận nhà chích thuốc kháng sinh. M.H. nhăn mặt khi nhớ lại: “Người ta cho tôi uống thuốc kháng sinh liều cao mùi rất khó chịu. Nhưng tôi không sợ uống thuốc bằng mỗi lần chích. Những mũi thuốc chích tới đâu là đau đớn lan ngay tới đó, đau nhức hết cả người trong năm ngày đầu. Bác sĩ dặn nghỉ ngơi nửa tiếng mới làm gì thì làm, nhưng trong thời gian đầu tiên chỉ có nằm nghỉ chứ có làm gì được đâu”.
Rồi cái ngày được tháo băng cũng tới…
Không như là mơ
M.H. háo hức chờ đợi được ngắm “vòng một” mới của mình. Nhưng cảm giác thất vọng, hụt hẫng xâm chiếm hoàn toàn khi đập vào mắt cô là hình ảnh hai bầu vú máu tụ tím đen dưới da quá nhiều. M.H. phải trở lại bệnh viện. Cứ hai ngày một lần cô phải đến để rút máu bầm. Bác sĩ dùng xi-lanh có kim, chích vào những chỗ có máu bầm để hút ra. Mỗi lần bác sĩ chọc kim vào chỗ nào của hai bầu vú để hút máu bầm là một lần M.H. phải gồng cứng người lại vì đau đớn.
Khi đó, M.H. đang học một trường trung cấp. Cô vẫn ráng nhịn đau, đón taxi đến trường thay vì đi xe máy với cái lưng phải lòm khòm vì đau. Mất cả tháng trời cơ thể M.H. mới quen dần được với hai cái túi “vật thể lạ”. Hằng ngày cô phải kiên trì mátxa theo giấy hướng dẫn của bệnh viện (trong sáu tháng) cho ngực mềm ra.
Khốn nỗi, mới được khoảng 10 ngày thì bên ngực trái của M.H. bị xệ, da bị kéo xuống nhiều quá. Cô kể: “Bác sĩ lấy băng quấn phía dưới để nâng ngực tôi lên cho da co lại, nhưng không được vì bầu vú bị đặt quá nặng cứ trĩu xuống”.
doandu09122813
( Vú bẹt, lệch và sẹo quầng vú)
Khoảng hai tháng sau, khi ngực hết sưng M.H. có cảm giác bên trái cao ngất ngưởng. Cô lại phải đến bệnh viện. “Bác sĩ bảo tôi sắp xếp thời gian để giải phẫu chỉnh lại một lần nữa! Vì cái túi hình giọt nước của tôi bị… đặt ngược, phần bầu quay lên trên, phần ngọn quay xuống dưới nên hai bầu vú bị lệch”.
Ba tháng sau, M.H. lại phải rạch đường nách một lần nữa để chỉnh cho bằng. Lại gây mê, lại đau đớn… M.H cho biết: “Tôi hi vọng lần này sẽ tốt hơn, nhưng hoàn toàn thất vọng vì bên ngực chỉnh lại vẫn tiếp tục xệ sâu xuống dưới. Tôi lại đến gặp bác sĩ, ông lại quấn băng định hình cả tháng nhưng bên xệ vẫn không cải thiện. Lần này bác sĩ nói, nếu tôi muốn đưa bầu vú xệ lên cho bằng thì người ta sẽ cắt phần da phía trên bầu vú, may chỉ để kéo vú lên. Do cơ địa của tôi là sẹo lồi nên tôi cứ do dự mãi. Tôi đã được thử máu, đo huyết áp nọ kia và được hẹn hôm sau sẽ tới nâng phía ngực bị xệ nhưng tôi không tới. Tôi sợ không biết lần này sẽ như thế nào, ngực có đẹp lên được không, thôi thì đành cứ để như vậy, thà ngực bị xệ bên cao bên thấp còn hơn có cái sẹo to đùng phía trên bầu vú. Bây giờ mỗi khi mặc áo ôm, ngực tôi bên cao bên thấp thấy rất rõ, tôi chưa có chồng mà có người bảo tại tôi cho con bú một bên nên mới như thế”.
Trong thời gian làm phẫu thuật, M.H. phải tuân thủ chế độ ăn uống rất nghiêm ngặt để vết thương mau lành và không bị sẹo. Cô nói: “Tôi kiêng ghê lắm. Cả năm trời không ăn thịt bò, rau muống nhưng đến giờ vẫn còn sẹo. Bên làm một lần thì sẹo nhỏ nhưng bên làm lại thì sẹo nhiều. Tôi rất buồn. Tiền mất tật mang”.
Hai năm sau, M.H. lập gia đình. Cô buồn buồn kể lại: “Ông xã tôi chê hoài, bảo làm lại đi nhưng ra nước ngoài mà làm chứ không làm ở Việt Nam. Mấy năm nay tôi luôn ân hận đã đi nâng ngực chứ trước đó đâu đến nỗi nào. Tại mình tự ti vậy thôi chứ người yêu đâu có chê gì. Tôi biết trong phẫu thuật thẩm mỹ, có người hên người xui. Trăm người hên có một người xui thì tôi trúng ngay phải một trong số người bị xui xẻo đó”.

Đoàn Dự ghi chép

Vua lừa đảo chứng khoán người CANADA

LKTD1_28_12

Chu Nguyễn
Trung tuần tháng 12, 2013, Sandy Winick đã được báo chí nhắc tới vì nổi đình nổi đám với thủ đoạn lừa lọc trên thị trường chứng khoán thế giới trong những năm vừa qua. Đặc biệt nhân vật này lại là người Toronto và hiện bị giam ở Mỹ và nếu bị kết tội sẽ bóc lịch trọn đời tại Xứ Cờ hoa. Con người quỷ quyệt này nhờ đâu mà “tay trắng” trở thành đa triệu phú và dùng thủ đoạn nào mà bịp được các nhà đầu tư nhỏ không những ở Bắc Mỹ mà ở cả nhiều nước Á đông, Âu châu và Trung đông?
Sandy Winick, 55 tuổi, ăn nói nhỏ nhẹ, nhưng đầy tự tin, dễ thuyết phục người nghe. Ông ta chỉ trạc trung tuần, mái tóc ngắn có chỗ điểm sương, lúc nào cũng mày râu nhẵn nhụi áo quần bảnh bao, trông hiền lương ra mặt. Nhờ được bộ dạng ngay thẳng, cách ăn nói có tình có lý và thủ đoạn quỷ quyệt, nên Winick leo dần lên đỉnh cao danh vọng, sau thuở cơ hàn và lúc làm ăn thất bại. Nhưng giấc mộng vàng chưa trọn, Winick chợt thức giấc, thấy mình lọt vào vòng lao ngục và đối diện với ác mộng đen!
Báo chí lại có dịp so sánh Winick với các tay lừa đảo nổi tiếng trong lịch sử lừa đảo như Charles Ponzi và Bernie Madoff.
Cũng như Ponzi, Winick xuất thân từ xóm nhà lá. Sanford ra đời vào 25 tháng 3, 1958 là con thứ sáu trong một gia đình lao động, sống ở khu vực Bathurst St. và Sheppard Ave.
Khi Sandy còn là một đứa trẻ thì cha bị tù về tội gian lận, khi ra tù mất việc, phải hành nghề lái xe giao đồ để nuôi gia đình đông con. Vì sinh kế khó khăn, gia đình đành phải chuyển về Scarborough sinh sống trong một căn nhà hẹp bán độc lập ở Victoria Park và Sheppard Ave.
Ngay từ thuở là học sinh tay trắng mộng đầy, Winick không tỏ ra có tài gì hay học hành hơn người ngoài nuôi mộng làm giàu. Chàng trai tốt nghiệp trung học tại Sir John A. MacDonald Collegiate Institute vào năm 1977 và sau đó vào học tại University of Toronto nhưng không rõ đã tốt nghiệp chưa.
Winick có theo học thương mại và giữ việc kế toán nhưng không phải là kế toán viên chuyên nghiệp vì ngại đi sâu vào chuyên môn và không muốn làm việc. Một người anh của Winick thú thực rằng cậu em mình thích phú quý nhưng không ưa vất vả.
Vào khoảng giữa thập niên 1980, Winick lấy vợ, rồi ly dị và khai phá sản.
Theo tài liệu tại tòa vào năm 1983, Winick nợ tới 165.000 Gia kim nhưng tài sản chỉ có 200 Gia kim ở ngân hàng và một số đồ vặt vãnh không mấy giá trị. Trong các khoản mà Winick nợ ngày ấy, ngoài nợ tiền chơi chứng khoán thua lỗ và nợ anh em hàng chục ngàn, còn các khoản nợ khác do làm ăn thất bại. Chàng tuổi trẻ thích làm ông chủ ngày ấy mở tiệm có tên là Holly’s Goodies Galore bán bánh kẹo, các món ăn liền và quà tặng, trên đường Bayview Ave.
Mặc dù Winick quảng cáo xôm trò, hứa hẹn đủ thứ với khách hàng nhưng cách làm ăn chỉ có bề ngoài không có thực chất, chỉ có thủ đoạn, thiếu thành tín nên tiệm sớm đóng cửa và chủ nhân phải khai phá sản. Phá sản xong là tới ly dị và như Winick trước tòa than thở vì tài chính tiêu tán nên tình duyên tiêu tùng.
Lần thứ hai toan tính làm giàu của Winick cũng không thành công. Vào năm 1998, ông ta nợ tới 400.000 Gia kim trong đó nợ thuế vụ 191.000 dollars nên lại khai phá sản.
Ai cũng tưởng đó là thời điểm kết thúc giấc mộng vinh hoa của Winick. Nào ngờ ông ta phất lên một cách bất ngờ.
Vào năm 2004, ông ta dọn tới một cơ ngơi trong khu sang trong York Mills rộng tới 7600 ft vuông với người vợ thứ hai là Jodi và hai con gái. Căn “dinh thự” này có sáu phòng ngủ, bảy phòng tắm, năm lò sưởi, một phòng âm thanh, phòng tập thể dục, sân sau, bể bơi, garage để được ba xe, một bể cá lớn và còn nhiều thứ lỉnh kỉnh xa hoa khác, sau này để bảng bán với giá trên 3 triệu Gia kim.
Không những thế chủ nhân của nó lại lái xe Mercedes Benz chiều chiều dạo phố với vợ và hai công chúa mặc dù bà vợ cũng có chiếc xe luých khác giá cả trăm ngàn.
Tiền đâu mà nhiều thế? Thân thích của Winick cũng mù tịt. Chỉ thấy Winick ăn chơi thỏa thích và du lịch đây đó nhiều nhất là vùng Bahamas nhưng không hề hở môi ông ta làm ăn nghề gì mà mau giàu như thế. Một số người cho rằng hẳn người vợ thứ hai của Winick giàu có và ông ta đào được mỏ vàng nhưng ông già vợ của Winick là Hyman Sherman lắc đầu và thú thực ông ta làm gì có tiền mà cho con gái quá sang. Sherman tâm sự: “Anh ta làm gì anh ta biết tôi không quan tâm tìm hiểu vì không phải là việc của mình. Hơn nữa, anh ta giấu kín, tôi chẳng tò mò nhưng tôi chắc anh ta giỏi làm ăn”.
Nhưng sau này người ta phát giác ra có thể ngay từ đầu thập niên của đầu thế kỷ 21, Winick đã mở ra một chiến dịch lừa đảo quy mô trên thị trường chứng khoán. Lừa đảo bằng cách nào? Giới chuyên môn cố vấn đầu tư MarketWatch giải thích cách lừa đảo nhắm vào chứng khoán có giá trị thấp (penny stock) để các nhà đầu tư cẩn thận. Một chuyên viên của MarketWatch cho biết qua về loại chứng khoán “penny stock”. Chơi “penney stock” nhờ giá trị thấp mà có khả năng lời nhiều nên nhiều người ham. Nhưng chơi chứng khoán loại này nếu biết cách chơi thì có lời nhưng nếu không rành trò chơi thì có nhiều cơ nguy gặp những tay lừa đảo.
Kẻ lừa đảo thường điều hành trò bịp có tên là “penny-stock game”, nhắm vào các nhà đầu tư không có khả năng mua cổ phiếu giá cao như của Google hay Apple. Khách đầu tư “chơi nhỏ” khá nhiều nên chứng khoán “penny stock” có lý do phát triển mạnh. Nhà đầu tư “cò con” nghĩ rằng với một số tiền đầu tư nhỏ, ta có thể có lời trông thấy nếu mọi dự đoán diễn ra thuận lợi. Thí dụ ta mua 10.000 cổ phiếu giá 0, 30 Gia kim thì chỉ bỏ ra 3.000 Gia kim. Nếu cổ phiếu tăng lên 1 Gia kim, thì ta lời ngay 7000, nghĩa là hơn gấp đôi số vốn!
Nhưng, có một chữ “nếu” quan trọng, đó là “nếu” mọi việc suôn sẻ như dự tính. Còn không thì coi chừng mất tiền. Nhất là gặp kẻ lừa đảo. Bọn bịp nhân danh một công ty nào đó, thường là công ty chỉ có trên giấy tờ và quảng cáo, với vai trò “boiler room” là nơi thổi phồng giá trị giả tạo của một loại cổ phiếu để thu hút người mua. Bọn bịp chỉ cần thả cần câu khách, viết thư quảng cáo rằng công ty làm ăn thịnh vượng, gửi cho khách hàng. Nhiều khách hàng tưởng bở bỏ tiền ra mua thứ cổ phiếu của công ty “hữu danh vô thực”. Lúc đó bọn ma giáo chỉ việc thu tiền của thân chủ, rồi lặn biệt tăm, để cho khách hàng mớ giấy lộn trong tay. Đó là thủ thuật “pump and dump” (P&D bơm cho căng rồi giục bỏ) thường thấy trong nghề lừa. Ngày xưa chưa có internet, mẹo lừa bịp này thực hiện bằng điện thoại, ngày nay nạn này gia tăng vì có mạng lưới toàn cầu nên số “nạn nhân” mất tiền mà không kêu vào đâu được khó mà đếm xuể.
Winick vào nghề bịp từ lúc nào?
Bước đầu thực hiện cách làm giàu phi pháp của Winick có thể vào một năm đầu tân thiên niên nghĩa là không lâu sau khi ông ta khai phá sản lần thứ hai.
Vào năm 2002, Winick vớ được một công ty đang làm ăn thua lỗ của Mỹ có tên là Adatom.com, vốn chuyên về mua bán trên internet. Winick đưa Adatom về Toronto và đổi phương án làm ăn và quảng cáo đã hợp tác với công ty Flashworks Productions để sản xuất phim ảnh, với lời rao sẽ cho ra mắt những cuốn với tài tử tài danh như Robert De Niro và Anthony Hopkins. Nhưng thực ra đó là những tuyên bố láo khoét.
Năm sau Winick đổi Adatom thành First Canadian American Holding Corp. và tuyên bố hủy bỏ dự định sản xuất phim và quay sang hoạt động đa lãnh vực. Từ đó ông ta tự xưng là chuyên gia tài chính và giúp người muốn phát tài làm giàu.
Đầu 2005, First Canadian tuyên bố hợp tác với Terra Block Inc. ở Florida, một công ty sản xuất vật liệu xây dựng. Chưa ngừng tại đây, Winick lại bỏ ra chút tiền cộng tác với The Fight Network chuyên về các chương trình boxing và võ tự do. Rồi mở rộng hơn nữa, Winick tỏ ra quan tâm tới lãnh vực khai mỏ và mở casino.
Chẳng qua Winick chỉ hư trương thanh thế, bỏ chút tiền cộng tác để lòe dư luận là có trong tay một đại công ty thành đạt. Đó là thủ đoạn cổ điển nhử mồi cho cá cắn câu.
Con người mánh mung này, không những mượn các công ty khác để thực hiện ý đồ lừa đảo mà còn tiện tay có thể cuỗm luôn cả vợ người khác vì ông ta rất mực đa tình. Chẳng hạn cộng tác với Fight Network thì Winick đã quyến rũ vợ của một sáng lập viên của chương trình này là Mike Garrow bà Andrea McCarthy. Bà này sau này trở thành trợ thủ đắc lực của Winick khi Winick bỏ Toronto sang Á đông làm ăn vì ở Bắc Mỹ bị hai cơ quan điều hành chứng khoán, một ở Mỹ SEC (US Securities and Exchange Commission), một ở Ontario OSC(Ontario Securities Commission) theo dõi vì vi phạm luật chứng khoán,
Dưới mắt nhiều người kể cả người tình Andrea McCarthy, Winick là một nhân vật tài ba, giàu có. Bà này sau này khai với OSC như sau: “Sandy, theo ý tôi hiển nhiên là nhân vật thành công rực rỡ. Anh ta có nhiều tiền, có nhiều xe sang. Gia đình anh ta giàu có. Anh ta có nhà cao cửa rộng lại có hàng tủ tiền mặt và thường tiêu pha rộng rãi và nghỉ ngơi ở những nơi sang trọng. Ngày thường lúc nào anh ta cũng bận rộn nói chuyện điện thoại vì luôn luôn có người gọi cho anh ta. Tôi không hỏi anh ta nhiều làm gì… vì ngần ấy cũng đủ chứng tỏ anh ta là người thế nào rồi”.
McCarthy cũng mô tả thần tượng của mình là nhân vật sáng lập ra nhiều công ty. Nhưng thực ra đó cũng nằm trong kế hoạch lừa đảo của Winick vì ông ta cần “hư trương thanh thế” quảng cáo cho loại cổ phiếu giấy lộn của các công ty ma.
Trong thực tế Winick đã dùng First Canadian để tạo ra nhiều công ty khác, khiến nhiều khách hàng ngợp vì bề ngoài vĩ đại của nó.
First Canadian không có hoạt động và tài sản gì, ngoài việc đưa ra thông báo mở rộng công ty để thu hút khách hàng.
Thực ra tạo ra các công ty phụ thuộc là việc bình thường trong thương trường khi công ty mới được tạo có thể hoạt động hữu hiệu và độc lập. Nhưng khi không diễn ra điều này thì việc tạo thêm công ty có mục đích khác. Đó là trường hợp “sự nghiệp” của Winick. Chỉ trong vòng hai năm, Winick đã tạo ra 59 công ty từ “đại công ty” First Canadian. Nhiều công ty của ông ta mang những tên đủ màu sắc quốc gia và hạng mục kinh doanh như Second Mongolian Mining Security Services Inc., Warlock Holdings Inc., The Bershire Collection và một công ty gợi nhớ cái thuở cơ hàn của mình khi làm chủ tiệm bánh kẹo trên đường Bayview: Goodies Galore Packaging.
Các công ty của Winick rêu rao chuyên nhiều ngành từ hầm mỏ, kỹ thuật cao tới thực phẩm và tài chánh nhưng chẳng có cái nào thực sự hoạt động như tuyên bố.
Ủy ban chứng khoán Mỹ SEC truy tố Winick về tội đã lập ra nhiều công ty con và bán chúng lấy tiền mặt, từ 50.000 tới 100.000 dollar hay giành lấy một số cổ phiếu trong công ty. Các nhà đầu tư mua cổ phiếu của các công ty nói trên đâu biết Winick đứng đằng sau bình phong này. Họ cứ tưởng giá trị của công ty tăng cao trên thị trường vì thường được khẳng định trong các thông báo gửi tới tay họ.
Rất nhiều người ở Mỹ, Âu châu, Á đông đã rơi vào màng lưới lừa đảo của Winick và đồng bọn.
SEC vào năm 2009 trù tính đưa Winick ra tòa về việc thiết lập các công ty giả mạo vào lúc Winick đã đổi tên First Canadian thành Blackout Media.
Một tòa án ở Mỹ đã buộc tội Winick tham dự vào một kế hoạch lừa đảo. Một tòa khác buộc ông ta phải trả lại số tiền gian lận là 3,2 triệu USD cộng với tiền phạt là 130.000 dollars.
Winick đánh bài lờ và vào 2009 bỏ sang Á châu tiếp tục chiến dịch lừa đảo. Ông ta tự hào có thể dễ dàng thoát lưới pháp luật nhờ có nhiều hộ chiếu giả trong mình và công ty của ông ta có khả năng thay tên đổi địa chỉ nhanh chóng chẳng khác loại kỳ nhông thay màu sắc.
Những ngày tháng ở Thái lan từ 2009 tới 2013, Winick vẫn sống như ông hoàng, ở khách sạn hạng sang, tiền phòng chục ngàn Mỹ kim mỗi tháng, và lập một đại bản doanh lừa đảo ở ngay Bangkok. Tiền vào như nước, tiền xài ào ào. Không những thế nhân tình và bà vợ ở quê nhà cũng tha hồ tiêu pha nhờ nguồn tiền bất chính mà Winick cung cấp.
Vào năm 2011,Cảnh sát hoàng gia Thái lan đã theo dõi hệ thống làm ăn phi pháp của Winick và đã bắt giam ông ta và một tay phụ tá của Winick là Gregory Curry, cũng dân Canada, trước cư ngụ ở Toronto. Nhưng cả hai được tại ngoại và tìm cách bỏ trốn. Có lúc Winick có mặt ở Việt Nam hoặc Hong Kong và nhiều nơi khác và ai cũng tưởng ông ta biến mất.
Giấc mộng vàng của Winick hoàn toàn tan vỡ khi Bộ Tư pháp Mỹ vào cuộc, ra lệnh truy tố Winick và Curry và bảy người khác về tội điều hành một hệ thống lừa đảo 140 triệu Mỹ kim của các nhà đầu tư trên thế giới.
Vào ngày 19 tháng 8, 2013 Winick bị bắt tại một khách ở Bangkok. Tiếp đó, Curry cũng bị bắt vào 12 tháng 9, 2013 ở một tỉnh nhỏ Thái lan. Các nghi can bị dẫn độ về Mỹ và bị giam ở New York để chờ ngày ra tòa.

Làm chứng gian

LAM CHUNG GIAN

TẠP GHI HUY PHƯƠNG
Điều răn thứ tám trong kinh “Mười Điều Răn” của Thiên Chúa dạy trong Cựu Ước là chớ làm chứng dối như là làm chứng gian hoặc bội thề, làm mất thanh danh người khác, nói xấu, vu khống, cáo gian, nói dối, tán dương người khác khi họ làm điều xấu, và không làm chứng cho sự thật.
Giới cấm thứ tư trong “Ngũ Giới”, năm điều Phật cấm, là không được nói dối. Theo Phật Giáo, xử sự không công bằng, làm chứng gian, có thể.lừa gạt được người khác nhưng không sao lừa gạt được nhân quả.uaừa
llừa
Trong ngành tư pháp, từ thời xưa, quan tòa đã phải sử dụng đến một công cụ khá hữu hiệu để xử án: lời khai của người làm chứng. Tuy nhiên, công cụ này cũng lộ rõ mặt nguy hại, nếu quan tòa lỡ tin vào những lời chứng gian dối thì sẽ thi hành những bản án oan khuất, phản công lý. Vì vậy làm chứng gian là một trọng tội.
Khai quả quyết một việc không có là có thật cũng như chối hẳn một việc có thật là không có cũng bị coi là làm chứng gian.
Làm chứng gian tại tòa xử có thể làm sai lệch bản án và giết một người.
Nhà viết sử viết gian có thể làm u mê, sai lạc của một thế hệ.
Nhưng ngày nay, 24 giờ một ngày đêm qua truyền thông, báo chí, rất nhiều người làm chứng gian mà không ai quan tâm vì cứ nghĩ rằng đó là điều vô hại.
Muốn dối gian, trục lợi cho hàng sản xuất của mình, nhà buôn cần những người làm chứng gian “quả quyết một việc không có là có thật” mà nói đi nói lại nhiều lần sẽ có người tin. Quảng cáo đã trở thành hình thức tuyên truyền phổ biến nhất trên thế giới để các tập đoàn và công ty quảng bá hình ảnh, sản phẩm của mình cho mọi người với nhiều hình thức khác nhau trên báo chí, truyền thanh, truyền hình và internet.
Kỹ thuật tuyên truyền hay quảng cáo là phải lặp đi lặp lại càng nhiều lần càng tốt, đánh đổ sự suy nghĩ phân tích các sự việc, làm thui chột trí phán đoán vì phải nghe thấy những sự việc như vậy nhiều lần. Giới bình dân lại dễ lầm lẫn chấp nhận: “Không hay, không đúng sao lại được nhiều người nói, nhiều người khen!” Mà không phải trong xóm, trong làng, trong khu phố mà thấy trên TV, trên mặt báo, qua radio?
Kỹ thuật quảng cáo, tuyên truyền là câu chuyện phải được bảo chứng bởi người nổi tiếng, vậy tùy theo đó mà chọn người quảng bá cho thương hiệu. Tùy theo đối tượng tiếp nhận thông tin qua truyền thông hằng ngày người ta sẽ lựa chọn những khuôn mặt nổi tiếng cho phù hợp, nhưng những nhân vật này thường không được chọn lựa trong chính quyền. Nếu khách hàng là giới trẻ thì người ta sẽ chọn các ca sĩ, nhạc sĩ trẻ, các “hot boy” hay “hot girl”. Nếu sản phẩm của chúng ta là các sản phẩm dinh dưỡng như sữa hay vật dụng chăm sóc y tế thì các bác sĩ hay các bà mẹ là lựa chọn đầu tiên. Nếu là mỹ phẩm thì có các hoa khôi, tài tử, diễn viên, ca sĩ, vì vậy ngày nay giới nghệ sĩ tên tuổi, đặc biệt có thể sống nhờ các thương vụ quảng cáo mà lợi tức cũng ngang hàng với việc xuất hiện hay trình diễn.
Dù qua đời đã hơn 50 năm, Marilyn Monroe vẫn được chọn làm gương mặt đại diện mới cho nước hoa Chanel số 5, trước đó nam tài tử Brad Pitt đã được trả 7 triệu cho hợp đồng quảng cáo cho loại nước hoa này. Scarlett Johansson quảng cáo cho hãng Louis Vuitton. Ca sĩ Mariah Crey quảng cáo cho nước hoa M của hãng Elizabeth Arden. Nữ tài tử trứ danh Elizabeth Taylor với loại nước hoa White Diamonds đắt nhất thế giới. TNS Bob Dole đã quảng cáo cho Viagra.
Chính vì sự khâm phục, yêu mến và tin cậy những khuôn mặt nổi tiếng, có khi là thần tượng của mình, nên người ta tin luôn những điều gì họ nói nên các thương hiệu ngày nay gần như luôn luôn nắm bắt, gọi mời các diễn viên, ca sĩ, người mẫu, hoa hậu… làm người đại diện quảng cáo cho sản phẩm của họ. Ngay ở Việt nam bây giờ, người mẫu, ca sĩ, hoa hậu cũng hái ra tiền nhờ các hãng buôn từ lớn như Mercedes Benz, Honda, Audi, Toshiba… cho đến các hãng kem dưỡng da, son phấn. Tệ hơn nữa, là ngày nay, ngay tại hải ngoại, có những vị xuất gia tu hành mặc áo vàng, cũng lên truyền hình để quảng cáo cho thứ thuốc này, môn thuốc nọ!
Quảng cáo trong ngành dược phẩm cũng không mới mẻ gì. Tuy nhiên nói về công dụng của thuốc men, người ta đã sử dụng những từ ngữ, hình ảnh khiến cho người tiêu dùng hiểu lầm về công dụng của sản phẩm này, và coi mình như đang mắc phải những bệnh trầm trọng, nan y, khó chữa. Trong 11 báo cáo được đăng tải trên tạp chí “Public Library of Science Medicine” vào năm 2012, các chuyên gia y tế của Anh, Mỹ và một số quốc gia khác đã cảnh báo rằng: Có đến hàng chục căn bệnh được cho là mới xuất hiện trong thời hiện đại và đang tăng nhanh là không có thực hoặc không hề nghiêm trọng như chúng ta vẫn tưởng như yếu khả năng sinh lý, tính hiếu động của trẻ em, các bệnh thần kinh… Thông qua các chiến dịch quảng cáo rầm rộ do các công ty dược phẩm phát động, những biểu hiện khác biệt này đã được “nhào nặn” thành những căn bệnh nghiêm trọng và phổ biến. Câu nói “thuốc… chứa rất nhiều thành phần như …sẽ giúp bạn…” có lẽ đã trở thành “khẩu hiệu” của quảng cáo dược phẩm… (Nguyễn Huyền Trang – trang quảng cáo AJC)
Và trong các quảng cáo, quảng cáo dược phẩm được xem như là một quảng cáo có trách nhiệm nhất. Quảng cáo nước hoa, thì mỗi người một ý thơm hay không thơm, thích hay ghét còn tùy “người đối diện”, quảng cáo thuốc mọc tóc thì còn tùy cơ thể từng người mọc nhanh hay mọc chậm, quảng cáo máy hút bụi hay một tấm nệm giường, thật ra xấu tốt cũng chẳng sao. “Với cơ quan Thực phẩm và Dược phẩm Hoa Kỳ (FDA) thì dược thảo được xếp hạng thực phẩm phụ, như đã quy định trong Dietary Supplement Health and Education Act năm 1994. Dược thảo được bày bán không cần thử nghiệm, nghiên cứu như âu dược, mặc dù dược thảo có tính cách trị bệnh và cũng có tác dụng phụ.” (BS Nguyễn Ý Đức)
Một bác sĩ chuyên về ung thư tại Quận Cam đã cho biết bà có một bệnh nhân ung thư qua sự điều trị của bà, đã không chết vì ung thư mà chết vì một loại thuốc được quảng cáo trên báo chí và truyền hình, không qua ý kiến của bác sĩ, vì quá tin tưởng mà dùng quá độ.
Nhiều khách tiêu dùng đã củng cố lòng tin của mình đã lập luận, “thuốc không hay sao trên đài phát thanh và truyền hình người ta khen dữ vậy”, “thuốc không hay sao người này khen, bà nọ giới thiệu, ông kia tán dương!” Cuối cùng họ đem số phận và sức khỏe của mình thử thách cùng một loại nghệ thuật quảng cáo rất tầm thường nhưng có mãnh lực thu hút và nhồi nhét ý niệm rất mạnh mẽ! Cũng cùng mục đích “chẳng qua vì tiền”, nhưng người khôn quảng cáo cho cái chai thuốc gội đầu, còn người dại kêu gọi người ta bỏ viên thuốc vào miệng.(*) Người xưa có nói: “Làm thầy thuốc lầm thì giết một người,” chuyện này chỉ xảy ra giữa hai người, ông thầy thuốc và bệnh nhân, nhưng làm thầy thuốc, mách nước cho cả nghìn người trên truyền hình, nếu lầm, thì giết cả trăm họ.
Trong luật pháp, “Khai quả quyết một việc không có thật, cũng như chối hẳn một việc có thật là không có cũng bị coi là làm chứng gian”. Trong ý niệm này, “tôi quả quyết tôi đã dùng thuốc này là một việc không có thật” – mà “một việc có thật mà tôi đã từ chối không nói, là tôi chưa hề dùng qua thuốc này!”
Nhưng làm chứng gian tại tòa án thì lãnh án tù, làm chứng gian trên báo chí, phát thanh truyền hình thì không ai bắt tội. Có một ông chánh án tên gọi là “lương tâm” thì không có da có thịt, vì ông vô hình, cũng không có răng để “cắn rứt” ai, và người ta thường nại lý do là: “ông đi vắng!”
Huy Phương
————————
(*) Điều Răn thứ 8 trong số 10 Điều Răn tân thời dành cho người tiêu thụ khôn ngoan:
8. Con Phải Hoài Nghi Tất Cả Các Quảng Cáo Và Khoe Khoang Tiếp Thị
(Thou Shalt Be Skeptical of All Advertising and Marketing Claims) trích từ
http://www.today.com/money/ten-commandments-being-smart-consumer-331828

Cuộc đời của bạn qua ngày sinh

Bạn có biết ngày sinh tương ứng với một con số, con số này sẽ tiết lộ tất tần tật về con người thực sự của bạn? Và con số ấy còn mang đến cho bạn nhiều may mắn nữa đấy.

Hãy làm theo các bước dưới đây:

Bước 1: Cộng các chữ số trong tháng sinh của bạn

Ví dụ: Bạn sinh tháng 12 thì 1 + 2 = 3

Bước 2: Cộng các chữ số trong năm sinh của bạn

Ví dụ: Bạn sinh năm 1991 thì 1 + 9 + 9 + 1= 20

Bước 3: Cộng kết quả của bước 1 và bước 2 với ngày sinh

Ví dụ: Bạn sinh ngày 30 thì 30 + 3 + 20 = 53

Bước 4: Cộng các chữ số trong kết quả của bước 3 cho đến khi được kết quả chỉ chứa 1 chữ số

Ví dụ: Kết quả của bước 3 là 53 tức là 5 + 3 = 8.

Như vậy con số của bạn là 8. Tuy nhiên, nếu kết quả cuối cùng bạn có được là 11 hoặc 22 thì hãy giữ nguyên con số ấy vì chúng rất đặc biệt!
Chiêm nghiệm cuộc đời qua ngày sinh
Số 1

Từ khóa trong cuộc đời những người mang số 1 là khát khao, độc lập và tri thức. Thực tế, nhiều nhà lãnh đạo hàng đầu thế giới cũng thuộc số 1. Bạn sở hữu cảm hứng sáng tạo bất tận, sự lạc quan và phong thái ngoại giao có khẩu khí.

Với tố chất của nhà lãnh đạo, bạn luôn biết cách hành động quyết đoán trong những trường hợp khó khăn và tìm ra lối đi cho riêng mình. Tiếng nói bên trong con người bạn rất lớn cho nên bạn tin tưởng vào trực giác của mình. Bạn có nhiều tham vọng và hiểu rằng tri thức sẽ giúp bạn đạt được ước mơ!

Tuy nhiên, do quá lý trí nên nhiều lúc bạn khá vô tâm trước cảm xúc của người khác. Bạn ít khi thấy hài lòng với những gì bạn đang có. Đôi khi, bạn còn tỏ ra ích kỷ, tự cao tự đại và thiếu kiên nhẫn.

Số 2

Số 2 đại diện cho con người của thói quen, sự nhạy cảm và chân thành. Bạn không cảm thấy nhàm chán với cuộc sống có ít sự thay đổi, bạn thích đi trên con đường nhiều người đã đi. Tuy nhiên, bạn sống rất nhạy cảm và có phần tinh tế. Bạn có trái tim rộng mở, luôn nghĩ tốt cho mọi người và cầu chúc những điều may mắn sẽ đến với họ. Những người mang số 2 thật thà, cởi mở cả trong trái tim và lời nói, không thích xung đột.

Điểm yếu của bạn là chưa chủ động trong cuộc sống, đôi khi suy nghĩ hời hợt, bi quan. Bạn không thuộc về thế giới kinh doanh và môi trường cạnh tranh.

Số 3

Thế mạnh của những người sở hữu số 3 là vẻ đẹp trời phú và thiên hướng nghệ thuật bẩm sinh. Sự thân thiện, cởi mở sẽ giúp bạn thành công trong lĩnh vực ngoại giao. Bạn luôn rộng mở tấm lòng, lạc quan trước những biến cố trong cuộc sống. Bạn chỉ quan tâm tới ngày hôm nay và quên đi ngày mai. Ngoài ra, bạn rất biết cách làm cho người khác hiểu rằng bạn đang lắng nghe và thông cảm với họ.

Nhược điểm của bạn là quá cuồng “chủ nghĩa xê dịch”, thiếu kiên nhẫn, nóng nảy và dễ phấn khích. Bạn không quan tâm nhiều tới chuyện tiền bạc, tài chính nên cuộc sống khá lông bông.

Số 4

Bạn vừa là một nhà quản lý xuất sắc nhờ tính cách thực dụng và khả năng nhìn thấu hoàn cảnh của mình, vừa là một đối tác đáng tin cậy, vừa là một người bạn đời chung thủy. Bạn sống độc lập, tận tụy và thực tế. Một khi bạn nhắm đích nào thì dứt khoát sẽ nỗ lực để đạt được nó.

Tuy nhiên, bạn có vẻ hơi giáo điều, nghiêm khắc. Khó ai có thể thay đổi quan điểm của bạn vì khi bắt tay vào việc nào đó, bạn đã thiết lập sẵn một hệ tư tưởng cho mình và cho đối tác rồi.

Số 5

Chắc hẳn bạn là người tháo vát, thích phiêu lưu và cầu tiến. Với một câu hỏi, bạn luôn cố gắng để tìm ra nhiều câu trả lời. Bạn tin rằng mọi thứ đều không có giới hạn, đều tự do và độc lập. Bạn cực ghét thói quen, công việc nhàm chán và…sự đúng giờ. Thế nhưng bạn rất có khẩu khí, biết cách truyền cảm hứng và khuyến khích người khác. Mọi người yêu quý bạn vì thái độ sống có trách nhiệm và hài hòa.

Tuy nhiên, bạn tỏ ra “phớt đời” và không nghĩ đến ngày mai trong mối quen hệ với đồng nghiệp và gia đình.

Số 6

Điểm nổi bật của những người mang số 6 là sống rất có trách nhiệm, có lý tưởng và có ích. Bạn sẵn sàng giúp đỡ người khác bằng cả lời khuyên và hành động. Trong bạn luôn tiềm ẩn sức mạnh, cảm xúc, sự cảm thông và lòng tốt. Điều quan trọng nhất trong cuộc đời bạn là gia đình, người thân và bạn bè.

Cũng do điểm mạnh này mà bạn hay tự vơ vào nhiều việc không cần thiết và trở thành nô lệ cho người khác. Bạn thấy tội lỗi khi từ chối lời đề nghị của họ. Hãy biết cách san sẻ công việc cho mọi người nhé Số 6!

Số 7

Bạn có tâm hồn trong sáng và bình yên. Đồng thời, bạn cũng làm việc khoa học, chăm chỉ và khó chấp nhận kết luận nào đó nếu không tận mắt chứng kiến hay kiểm nghiệm bằng chứng cứ xác thực. Bạn được mọi người tin yêu vì lối suy nghĩ thấu đáo và phong thái làm việc có trách nhiệm, đĩnh đạc.

Số 7 đại diện cho sự hoàn hảo, bạn luôn mong muốn người khác đáp ứng chuẩn mực sống nhất định. Làm quen với bạn rất dễ nhưng để thân thiết với bạn thì không hề dễ dàng vì xét ở góc độ nào đó, bạn khá khép kín và ít chia sẻ thật lòng.

Nhược điểm của những người mang số 7 là tính đa sầu đa cảm, cáu gắt, hay che giấu bản thân. Bạn nên học cách tôn trọng và thông cảm với mọi người nhiều hơn nữa!

Số 8

Số 8 là con số của những người đầy sức mạnh, tự tin, độc lập, cầu tiến bộ. Bạn có đầu óc tổ chức, sẵn sàng đối phó với các deadline, áp lực công việc. Từ khi sinh ra, dường như bạn đã được trang bị những tố chất cần thiết cho cuộc cạnh tranh khốc liệt trong thương trường cũng như đời sống. Bạn biết cách kiểm soát bản thân và môi trường sống. Sự chăm chỉ và bền bỉ theo đuổi thành công của bạn khiến mọi người vô cùng ngưỡng mộ.

Dù vậy, bạn có vẻ chuyên quyền, áp đặt. Bạn nên dành nhiều thời gian cho gia đình và người thân hơn nữa. Đôi khi, hãy để người khác được nói lên tiếng nói của riêng họ!

Số 9

Số 9 là biểu tượng của lòng nhân đạo, trắc ẩn, rộng lượng. Bạn nhìn thế giới với rất nhiều cung bậc, màu sắc và cảm xúc. Những đứa con của số 9 thường là người đáng tin và chính trực. Và bạn có tố chất của triết gia: suy nghĩ sâu xa, phân tích sự việc rạch ròi, có năng khiếu cảm thụ âm nhạc và văn chương. Bạn dễ dàng kết bạn, làm thân với mọi người và họ cũng bị thu hút bởi sức quyến rũ toát ra từ bạn!

Tuy nhiên, bạn nên học cách hài lòng lòng với cuộc sống và hạnh phúc chỉ có được khi mỗi người thu hẹp cái tôi cá nhân lại!

Số 11

Số 11 dành cho người đặc biệt, đó là những người có trực giác cực kỳ mạnh, cực kỳ duy tâm, cực kỳ có tầm nhìn và có giáo dục. Hãy nhớ rằng bạn có khả năng về mặt tâm linh! Bạn yêu thích và tin tưởng vào tín ngưỡng và những hiện tượng kỳ bí. Bạn đặt hy vọng vào mình và người thân. Khả năng ngoại cảm của bạn hữu ích khi bạn dùng nó để định hướng cho người khác.

Khả năng đặc biệt cũng có hai mặt, nó khiến bạn dễ bị trầm cảm hoặc hưng phấn quá mức, không phân biệt được đâu là sự tưởng tượng, đâu là hiện thực. Bạn có thể giúp đỡ người khác nhưng đôi khi không thể làm gì cho mình.

Số 22

Đây là con số của sự đặc biệt và cá biệt! Bạn mang trong mình rất nhiều sức mạnh có thể nâng bạn lên tầng cao không thể ngờ. Một khi bạn đã quyết tâm, thành công và sự nổi tiếng sẽ đến đầy một cách vinh quang! Cùng mục tiêu, đồng nghiệp cố gắng 10 thì bạn chỉ cần cố 1 là đủ rồi. Thần may mắn và khả năng ứng dụng kiến thức luôn ở bên bạn.

Rất ít người mang số 22. Hạn chế của những người này là chưa biết kiểm soát cảm xúc và tầm nhìn xa. Bạn có thể làm được nhiều hữu ích cho cả thế giới đấy!
Megafun.vn

NGHỀ DƯ LUẬN VIÊN & NHỮNG NGỤY BIỆN THƯỜNG GẶP

Cui năm thường là thi đim thích hp đ nhìn li và lit kê nhng s kin ni bt ca năm cũ. Ad thy mi người quên lit kê nhng ... ngh mi nên nêu ra đây: dư lun viên . Đó là nhng người lãnh lương ca đng đ lên mng hô khu hiu, nhai đi nhai li nhng lun c cũ và v vn chng thuyết phc được bt c người nào có tư duy bình thường. Xin gii thiu vi quý bn phn tr li rt sc xo ca FBer Vit Man cho nhng trường hp này.



NHỮNG NGỤY BIỆN THƯỜNG GẶP


Phạm Văn Hải

Tranh luận với dư luận viên thật lãng phí thời gian. Tổng hợp những điều ngụy biện đọc thấy trên mạng như sau: 

1- Việt Nam đi đúng hướng nên mới không bị tan rã như Liên Xô và các nước Đông Âu hồi 1989-1991!?

=> Thứ nhất, cái "hướng" đi đúng đó là gì? Là "thiên đường" CS hoặc XHCN chứ gì? Thật vớ vẩn vì ai cũng biết đó chỉ là một bức tranh xoàng, mà người vẽ ra đã xé bỏ nó ném vào sọt rác.

Thứ hai, thực tế xã hội Việt Nam bây giờ đang "định hướng" theo cái gì? Sở hữu toàn dân, sở hữu tập thể… chẳng phải là cái màn che cho các quan chức làm giàu bất chính đó sao? THAM NHŨNG tràn lan từ trên xuống dưới, quốc nạn KHÔNG thể kiểm soát, ai chẳng biết.

Thứ ba, Liên Xô và các nước Đông Âu tan rã không phải vì họ đi trật hướng. Mà đơn giản là vì họ muốn giải phẩu cái ung nhọt đang tàn phá đất nước, đó là một sự thay da đổi thịt, lột xác theo thuyết tiến hoá: Đào thải những đặc điểm yếu kém để sinh tồn. Việt Nam hy sinh những gì để nuôi dưỡng cái ung nhọt ĐỘC ĐẢNG "ổn định" của chế độ? Trước hết, đó là NHÂN TÂM. Con người lương thiện ai cũng ghét bỏ cái ác cái xấu, ai ngoài mặt ra vẻ đồng thuận cũng chỉ vì hèn mà thôi. 

2- Việt Nam bị 1000 năm đô hộ, 100 năm thực dân, rồi chiến tranh liên miên… nên kém phát triển là đúng!?

=> Nếu so sánh hoàn cảnh khó khăn, thì không quốc gia nào có thể ví với dân Israel. Đất nước đã từng bị xoá tên trên bản đồ thế giới, người dân lưu lạc tứ tán khắp thế giới, cộng thêm hoạ diệt chủng khủng khiếp của Nazi. Vậy mà họ vẫn tồn tại và phục quốc, xây dựng một đất nước Israel hùng mạnh như hôm nay. Vậy đừng đem chuyện 1000 năm vớ vẩn ra đây là trò tự sướng để tự hào với thế giới. 

3- Dưới sự lãnh đạo sáng suốt của Đảng (Cộng sản), Việt Nam đã đánh đuổi thành công hai đế quốc Pháp, Mỹ và giải phóng miền Nam thống nhất đất nước!?

=> Chỗ này phải nói lại cho rõ, là dưới sự lãnh đạo của Cộng sản quốc tế. Cộng sản Việt Nam (gọi tắt là VC - Việt Cộng) không có đủ tiềm lực làm chuyện đó. VC không thể tự chế tạo (hoặc bỏ tiền ra mua) máy bay, xe tăng, tên lửa… để đánh với US. Nói nôm na là VC làm anh lính đánh thuê cho Cộng sản quốc tế để bảo vệ tiền đồn của phe XHCN trên bán đảo Đông Dương. Tương tự như đất nước Triều Tiên vậy, chỉ khác là cái ác của quỷ vẫn chưa (và chắc là KHÔNG BAO GIỜ) nhuộm đỏ được miền Nam. Đi hỏi bất kỳ người dân Nam Hàn nào thử xem, họ có muốn được "giải phóng" để thống nhất đất nước hay không? 

4- Đất nước vẫn đang từng ngày phát triển, đời sống nhân dân ngày một khấm khá hơn, đó chẳng phải là nhờ sự lãnh đạo đúng đắn của ĐCS VN hay sao!?

=> Trước tiên, cần phải xét tổng thể ý nghĩa của từ "phát triển". Thấy một con tàu đang di chuyển tiến lên phía trước thì chưa thể ngợi ca nó được. Nếu trước mặt trên lộ trình sẽ là một vực thẳm hoặc giông tố thì sao? Nếu thuỷ thủ trên tàu đang đục khoét những phần kim loại quý mạ ở các cơ phận để bỏ túi thì sao?

Những tiện nghi vật chất hiện tại đang có phần lớn là thừa hưởng từ nền văn minh thế giới, chứ không phải do Việt Nam phát triển mà có. Hố sâu giàu nghèo đang càng ngày càng sâu thêm. Điều cốt lõi nhất là xã hội Việt Nam (XHCN) không phải là môi trường cho tài năng phát triển. Đại đa số người giàu có thời này không phải là các thiên tài về kỹ thuật hoặc kinh doanh, mà chỉ là những kẻ nằm trong cơ cấu quyền lực để kiếm chác từ quốc khố. Mafia đỏ không phải là CS đi buôn thuốc phiện thuần tuý như nhiều người lầm tưởng. Thực chất đó là tập đoàn dùng độc quyền lãnh đạo để vơ vét làm giàu cho bản thân và gia đình. Ai cũng có thể thấy một đồng vào túi những kẻ này thì đất nước sẽ chịu thiệt hại bao nhiêu lần?

5- Mỗi nước có quan điểm, sự hiểu biết về nhân quyền khác nhau, dựa trên hoàn cảnh lịch sử và văn hóa…

=> Viện dẫn này hết sức vu vơ nhằm đánh trống lảng né tránh sự thật. Bản chất của vấn đề ở đây nằm ở chỗ: Tuyên ngôn Nhân quyền của quốc tế bảo vệ quyền TỰ DO NGÔN LUẬN của mọi công dân không phân biệt quốc gia, dân tộc, tôn giáo… mà điều này là kẻ thù của mọi chế độ ĐỘC TÀI vốn sợ SỰ THẬT. Vấn đề chỉ có vậy thôi. 

6- Chúng mày có giỏi thì làm lãnh đạo thử xem, có làm được không mà cứ ngồi chỉ trích thế?Hoặc

7- Tại sao không chỉ ra phương pháp giải quyết khắc phục vấn đề, mà chỉ nêu ra những điểm tiêu cực?

=> Câu hỏi khiêu khích hết sức ấu trĩ, nhưng lại được nhiều kẻ sử dụng. Thứ nhất, muốn làm lãnh đạo phải được dân tín nhiệm bầu lên thông qua lá phiếu của họ (không phải kiểu bầu cử vô cảm, vô trách nhiệm và vô tác dụng như suốt 40 năm qua). Thứ hai, không phải tất cả mọi người bất đồng chính kiến đều có khả năng làm lãnh đạo. Nếu có khả năng, chưa chắc họ đã muốn làm thì sao? Hai sự việc phê phán chỉ trích và làm lãnh đạo đâu có liên quan gì với nhau. Đừng có lầm tưởng tất cả những người lên tiếng chỉ trích tệ nạn xã hội đều muốn lên làm lãnh đạo. Hàng vạn khán giả mua vé vào sân bóng xem để la hò cổ vũ, để phê phán chỉ trích trọng tài (nếu họ bắt sai), hoặc chê bai cầu thủ (nếu như họ đá dở)... chứ không phải họ mua vé vào sân vận động để làm trọng tài hoặc cầu thủ, hiểu ra chưa? 

Còn vấn đề chỉ ra phương pháp giải quyết khắc phục đâu phải là nhiệm vụ của mọi công dân? Một bà bán bún bò chỉ lo chuyện nấu bún bò cho ngon, bán giá cả phải chăng để kiếm sống qua ngày. Rồi bà ta thấy trong xóm tình trạng trộm cướp ngày càng gia tăng, thì bà ta có quyền la lên: -Trời đất ơi, thời buổi gì mà trộm cướp lộng hành quá vậy nè! Nghe kêu như như vậy thì chính quyền nơi đó phải lo chấn chính an ninh trật tự, chứ không lẽ đến hỏi bà bán bún rằng tại sao bà không chỉ ra phương pháp khắc phục nạn trộm cướp?

8- Nếu không có đảng (CS) và bác (Hồ) thì chúng mày có được như ngày hôm nay không?

Đây là một câu hỏi vô cùng mất dạy. Nói thẳng cho những thằng hỏi câu này biết, nếu không có đảng (CS) và bác (Hồ) thì cuộc sống của tao sẽ tốt đẹp hơn ngày hôm nay rất nhiều. Cả miền Nam này sẽ hơn hẳn Hàn quốc, Singapore, Thái Lan ngày hôm nay, có chăng là chỉ thua kém Nhật Bản trong vùng Đông Á này mà thôi. Trước 1975, Việt Nam Cộng Hòa đã vượt Hàn Quốc, Thái Lan, Singapore ở các mặt như kinh tế, văn hóa, thể thao... 

Hiện tại, có rất nhiều ngộ nhận kiểu như: - Nha Trang mình bây giờ phát triển ghê quá. Nhìn lại những năm 1980x thấy nhà cửa lụp sụp, xe cộ thô sơ và ít ỏi, đời sống thiếu thốn tiện nghi...Tôi nói luôn, đúng ra là mình phải phát triển hơn hiện nay rất nhiều. Nếu muốn lấy mốc so sánh thì hãy nhìn đất nước Nam Hàn, nếu không "được" giải phóng, thì Việt Nam Cộng Hòa chỉ có hơn hoặc bằng, chứ không thể thua Nam Hàn ngày nay.

Phạm Văn Hải

Ad sưu tầm từ nguồn: FB Việt Man 
Ảnh: Dân Luận