Giành khoan HD – 981 đã rút, nhưng cội nguồn của những tranh chấp vẫn còn nguyên vẹn. Những giải pháp cho biển Đông vẫn rất đen tối. Cũng ở vùng biển này, vào những ngày này, cách đây 50 năm đã xẩy ra một biến cố: “Sự kiện Vịnh Bắc bộ”.
Ngày 2-8-1964, Mỹ nói rằng tàu khu trục hạm USS Maddox đang đồn trú trên vùng biển quốc tế, cách lãnh hải Bắc Việt Nam 28 hải lý. Hà Nội thì cho rằng USS Maddox đã vào sâu lãnh hải của Việt Nam Dân chủ Cộng hòa 6 hải lý. Cuộc trạm trán đã diễn ra. Cả hai cùng tố cáo lẫn nhau.
Mỹ nói: Tàu USS Maddox bị trúng thủy lôi, nhưng không có binh sĩ nào thương vong.
Báo QĐND gần đây viết: “Mỹ đã chuốc lấy thất bại nặng nề: 8 máy bay bị bắn rơi tại chỗ, nhiều chiếc khác bị thương, tên phi công Mỹ Anvarét bị bắt sống ngay trên vịnh Hạ Long. .. Mọi bịp bợm và dối trá không thể che đậy được .. Trận đánh ngày 2-8-1964 và 5-8-1964 đã diễn ra như vậy. Phần thắng đã thuộc về quân và dân miền Bắc.”
Sự kiện Vịnh Bắc bộ là khởi điểm cho một cuộc ném bom ồ ạt, kéo dài gần thập kỷ trên toàn miền Bắc, để lại nhiều hệ lụy thương đau cho nhiều thế hệ.
Hôm nay, Mỹ – Việt đang tiệm cận đến mối quan hệ đồng minh. Sự thực về sự kiện này vẫn chưa được bạch hóa. VN vẫn đổ mọi tội lỗi cho phía Mỹ. Cựu Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ, McNamara trong dịp thăm Hà Nội đã hỏi trực tiếp tướng Giáp về sự kiện này. Ai ra lệnh phóng ngư lôi vào tàu USS Maddox? Tướng Giáp lờ đi, không trả lời cụ thể vào câu hỏi.
Vào thời điểm này Hồ Chí Minh còn sống. Ông vẫn nắm trọn quyền lực, mọi quyết định liên quan đến an ninh của quốc gia nằm trong tay ông. Vậy vai trò của ông về sự kiện này như thế nào?
Lúc đó, quan hệ Việt – Trung đang ở thời kỳ nồng ấm nhất. TQ đóng vai trò gì trong sự kiện này?
TQ khẳng định 80% diện tích biển Đông là “lãnh hải truyền thống không thể chối cãi” của họ, vậy tại sao họ không có một phản ứng gì khi mà USS Maddox đang trên “lãnh hải truyền thống” của họ.
Tại sao hải quân của QĐND dám đương đầu với khu trục hạm Mỹ vào năm 1964, mà bây giờ lại tỏ ra rất yếu ớt, nếu không nói là bạc nhược trước hành vi của TQ ở những năm sau đó.
Chúng ta đang phải lần mò trong bóng đêm lịch sử. Lịch sử bị ngụy tạo. Lịch sử bị nhào nặn. Lịch sử bị lợi dụng. Lịch sử bị xuyên tạc. Lịch sự bị thêu dệt. Lịch sử bị tiêu diệt.
Hệ quả, có những người cầm bút đã viết trên QĐNN rằng: “Nghe ông kể, chúng tôi khâm phục về những lý giải có đủ luận cứ, luận chứng về cái gọi là “sự kiện Vịnh Bắc bộ” mà Mỹ đã cố tình tạo ra, nhằm che đậy bản chất xấu xa, cũng như tội ác của chúng. Quân dân miền Bắc và Hải quân nhân dân Việt Nam đã dám đánh, biết đánh, và quyết đánh kẻ thù xâm lược, bảo vệ bằng được vùng trời vùng biển thân yêu của Tổ quốc.”
Bảo vệ vùng trời vùng biển thân yêu, nhưng tại sao lại không bảo vệ những người ngư phủ cũng rất thân yêu?
Chúng ra muốn biết sự thực, dù sự thực có đau lòng. Bởi vì chỉ có sự thực mới thực sự giải phóng chúng ta ra khỏi màn đêm nô lệ của ý thức hệ.
Biên tập viên ĐCV
© Đàn Chim Việt
© Đàn Chim Việt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét