Thứ Ba, 8 tháng 10, 2013

Năm mươi điều đáng yêu của Việt Nam

Việt Nam quê hương tôi là một chàng lãng tử đã trải qua bao biến động đắng cay và tàn nhẫn của thời thế và lựa chọn; nhưng cũng là một cô gái tuổi 13 vừa theo cha mẹ lên chùa Hương với bao hy vọng xa và mộng ước gần.

Cân bằng trong tư duy và cảm xúc là một yếu tố cần thiết cho thanh bình nội tại. Mọi vật thể và sự kiện đều có 2 mặt phải trái và nếu quá tiêu cực hay tích cực trong nhận định, phải biết điều chỉnh để có một góc nhìn theo chiều sâu. Gần đây, tôi khá bi quan về môi trường sống ở đây, nhất là ảnh hưởng của cơn bão kinh tế và xã hội lên hành xử của con người. Người tha thiết muốn thay đổi thì bó tay, người có thể thay đổi thì dửng dưng. Chiếc xe cứ lao đầu về phía trước, không kiểm soát và tùy cho may rủi. Như thói quen, tôi ngồi xuống, để tâm hồn lắng đọng, thay đổi góc nhìn và viết lên 50 điều mình yêu thích về quê hương này:


1.      Bãi Sao Phú Quốc trong mầu nắng nhạt của hoàng hôn
2.      Những món hải sản của tiệm Gành Hào Vũng Tàu
3.      Tiếng cười khúc khích của lũ trẻ em khi trượt cát ở Mũi Né
4.      Mái tóc thề ngang tà áo tím qua cầu Tràng Tiền
5.      Nhạc Trịnh Công Sơn những đêm về sáng
6.      Những cánh diều của tuổi thơ trên ngọn đồi Đà Lạt
7.      Đứng trên đỉnh Phan Xi Păng (Fansipan) nhìn lại thân phận con người
8.      Tà áo dài mầu trắng của Như Loan trong phim Hè Muộn
9.      Tiếng vọng cổ buồn đu đưa trên võng một trưa hè Long Xuyên
10.  Mầu hoa phượng rực rỡ nơi cổng chùa Thiên Mụ
11.  Tiếng ồn ào hàng quán buổi sáng thức dậy ở Sài Gòn
12.  Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát…Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông… và tất cả thơ tình của Nguyên Sa
13.  Ngồi trên đống gạch của ngôi nhà thờ đổ nát ở Thanh Hóa (hay Hà Tĩnh?)
14.  Nụ cười của người con gái Hà Nội qua hơi nóng bát phở một buổi sáng Hồ Tây
15.  Nhìn quá khứ trôi nhanh trên con đò qua dòng sông Bến Hải
16.  Những ngày cận Tết lau chùi lư hương cho bàn thờ tổ tiên
17.  Chiếc xe LaDalat
18.  Những chém gió vô hại và các nụ cười năng nổ cùng bạn bè đêm Quy Nhơn
19.  Em tan trường về…đường mưa nho nhỏ…chim non dấu mỏ…dưới cội hoa vàng..
20.  Quán ăn Eau Vive hoang buồn của tình yêu đầu đời
21.  Chiều mưa rừng ngút ngàn trên Tây Nguyên
22.  Co ro trong cái lạnh và sương mù của Sapa
23.  Khuôn mặt nhăn nheo nhẫn nhục của bà mẹ Gio Linh
24.  Tiếng đàn dương cầm khi qua phố cổ Hội An
25.  Tranh của Tạ Tỵ
26.  Chiều mưa sóng lớn qua phà xuyên sông Hậu
27.  Căn nhà hoa bướm cạnh vườn Tao Đàn
28.  Những cành hoa đào cùng em đội mưa xuân đến thăm anh
29.  Đưa em về dưới mưa…nói năng chi cũng thừa…như mưa đời phất phơ…
30.  Vườn cây trái Lái Thiêu khi hôn em lần đầu
31.  Buổi ăn trưa và căn phòng ma ám ở Palace (Đà Lạt)
32.  Bước chập chững đầu của con trên bãi cát biển Nha Trang
33.  Tán gẫu trong chiều mưa với 17 cô gái bán hoa ở Đồ Sơn
34.  Thư giãn buổi chiều ở Zen Spa
35.  Cà phê định mệnh đêm nào ở Continental
36.  Khách sạn Six Senses ở Côn Đảo
37.  Chiếc đò chiều trên dòng sông Hương
38.  Nhớ phim L’amant và những ngày… quên đất trời
39.  Cười ra nước mắt với những…”ngây thơ” của đỉnh cao trí tuệ
40.  Trận mưa lá me khi qua trường đại học cũ
41.  Bữa cơm rau dưa ở Quảng Trị với bạn bè, gia đình
42.  Chiều xuân có một người ngơ ngác đi tìm…hoa xoan bên thềm cũ..
43.  www.gocnhinalan.com
44.  Ngồi nghe chuyện tình của em trong chuyến tàu đêm qua Phan Rang
45.  Tiếng hát Quang Lê và những ngày xưa thân ái
46.  Tắm biển Lăng Cô nhìn lên đèo Hải Vân
47.  Mặt trời soi bóng nhỏ dịu hiền…đã ngậm sầu ngang môi lắng im
48.  Cô gái quê Tiền Giang cười khúc khích sau rặng cây cau
49.  Hủ tiếu Thanh Xuân đường Tôn Thất Thiệp – Sài Gòn
50.  Hôn em đêm Noel bên Vương Cung Thánh Đường
Tôi có thể tiếp tục với 50 điều yêu thích khác; hay tôi cũng có thể để tâm tư quay lại một góc cạnh khác, viết thêm 50 điều tôi không ưa về Việt Nam. Nhưng đó là tư duy và cảm xúc cho một ngày khác. Tôi trân trọng những ân phúc Trời cho và tôi biết ơn những người quen kẻ lạ đã để lại những dấu ấn tuyệt vời trong tâm hồn mình.
Mỗi người đều hưởng nhận những may mắn đến cho cuộc sống, nhiều hay ít; nhưng cái may mắn lớn nhất là nhận diện ra được cái may mắn của mình. Việt Nam quê hương tôi là một chàng lãng tử đã trải qua bao biến động đắng cay và tàn nhẫn của thời thế và lựa chọn; nhưng cũng là một cô gái tuổi 13 vừa theo cha mẹ lên chùa Hương với bao hy vọng xa và mộng ước gần. Tình yêu tuổi măng tre và khôn ngoan của tóc bạc tạo nên một phiên khúc nhạc không kém Blauen Donau của Johann Strauss.

T.S Alan Phan 

T/S Alan Phan là một doanh nhân bôn ba làm ăn trên 43 năm qua tại Mỹ và Trung Quốc. Ông cũng là tác giả của 8 cuốn sách Anh và Việt ngữ về kinh tế tài chánh của các nền kinh tế mới nổi. Ông tốt nghiệp tại các đại học Penn State, American Intercontinental (Mỹ), Sussex (UK) và Southern Cross (Úc). Web site cá nhân là www.gocnhinalan.com.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét