Cô Gái Đồ Long
Đọc bài trên báo CAND về việc tuyệt thực của anh Điếu Cày, không bàn về thực hư hay mức độ chính xác của bài viết; nhưng tự dưng tui nhớ lại một chuyện khác. Mặc dù không ăn nhập, nhưng cho thấy một cung cách làm việc rất lạ của mấy bác báo này!
Cách đây hơn 3 năm.
Khi ấy ca sĩ Ngọc Sơn đang chơi rầm rộ trên mạng Paltalk. Sau mấy vụ sếch siếc, thì xảy ra một chuyện khác. Trong diễn đàn có nhiều Việt kiều chống Cộng, mấy anh này đăng đàn chửi chế độ rất hăng. Ngọc Sơn một bữa nổi khùng bèn phản bác lại, đại ý anh ấy bảo không nên chửi VN không nên chửi đảng, chửi bác Hồ; không phải nhờ vậy mà các bạn bỏ nước ra đi và giờ sung sướng, rồi quay về làm VK yêu nước sao!? Nói chung, ai nghe logic này xong đều cười khà khà. Tính Ngọc Sơn cả VN này ai chả biết, nên thèm gì trách cứ vài câu tầm phào đó. Nhưng trong Paltalk có nhiều kẻ không ưa, thế nên có người viết bài đả kích Ngọc Sơn, rồi qui chụp rằng ca sĩ này phản động. Ở VN, hai chữ này mà lên báo là rất nặng nha; thường chỉ dành cho những vụ án chính trị!
Không biết chính xác ai viết bài, nhưng một cô tên Lan, tui đoán là có quen biết hay quan hệ gì đó trong làng báo; Lan có số và gọi cho rất nhiều phóng viên viết VH-VN; đưa bài nhờ đăng. Không chỉ vậy, Lan còn vào tận tòa soạn báo Công an TP.HCM gặp anh Trần Tử Văn, phó TBT để đưa bài viết yêu cầu đăng. Sau này tui nghe anh Văn kể, thấy báo không đăng nên cổ nhắn tin chửi ảnh! Anh Văn còn cười bảo: "Thằng Sơn mà phản động thì chắc cả nước này phản động hết!".
Do đi khắp nơi rải bài, nên nhiều phóng viên có trong tay bài của Lan. Tuyệt nhiên, chẳng báo nào đăng vì không biết người viết ất ơ từ đâu, cũng chẳng kiểm chứng được những gì trong bài. Đùng một cái, tờ CAND đăng nguyên xi bài Lan và phía dưới ký tên một bác trong BBT. Có lẽ vô tình không biết, bài đó nhiều người từng đọc qua. Thế là Ngọc Sơn bị báo CAND khép tội "phản động"!
Ngọc Sơn bức xúc gọi cho TBT Hữu Ước, người được xem là hữu hảo của anh; vừa là bạn bi-da vừa là bạn văn nghệ, Ngọc Sơn từng hát nhiều bài do Hữu Ước sáng tác. Anh kể, Hữu Ước bất ngờ khi nghe anh càm ràm, và cho biết là lúc báo đăng Ước đang đi công tác Thái Lan nên không biết. Thật ra, Ước cũng muốn gỡ gạc cho Ngọc Sơn vì cú đá như trời giáng đó; anh bèn lệnh cho lính gặp Ngọc Sơn viết bài. Tuy nhiên, vào ngay thời điểm này, báo Tuổi Trẻ Cười nhóm họp bầu giải Trái cóc xanh; và Ngọc Sơn bị lãnh nguyên một trái chua lè. Anh quạu, nhắn tin cho Hữu Ước; không biết nói sao đó mà Ước rút bài không cho đăng nữa.
Mỗi tờ báo có một cách làm việc riêng. Đằng sau mỗi bài viết là một sự thật khác. Nhiều độc giả đang mất dần lòng tin cũng có lý do. Người đọc bây giờ tinh tế và nhạy bén lắm, công nghệ phát hiện hình thật giả hay photoshop cũng không tệ; chẳng phải dễ lừa!
Ngày còn biệt giam B.34 với Điếu Cày. Anh thường tâm sự, rồi lúc tui ra anh còn nhắn về nữa; ước nguyện lớn nhất của anh là chị Tân bán bớt một căn nhà lo cho hai đứa nhỏ đi du học, tránh xa việc của bố chúng nó. Ấy vậy mà giờ nhìn thằng con anh tất tả ngược xuôi với mẹ vì bố, đau muốn khóc!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét