Han Times
Trong một xã hội, một quốc gia không thể chỉ có một tư tưởng của cộng sản, đó là bình thường, chân chính mà bất cứ kẻ có đầu lâu nào cũng có quyền nghĩ và thực hành điều đó.
Văn minh lúa nước với đặc trưng văn hóa làng xã đéo có nhu cầu hít hả dân chủ. Lừa tộc luôn chênh vênh giữa hai trạng thái nhẫn nhịn đến mức cực đoan, hoặc bùng phát thành phá hoại.
Hiển nhiên khi còn miếng cơm, còn manh áo thì Lừa sẵn sàng nhẫn nhịn, chín bỏ làm mười, dĩ hòa vi quý, trăm lý tý tình... mọi thứ. Khi bị giật đi miếng cơm, manh áo đói rã họng, lòi zom thì sẵn lòng phá hoại tất thảy, đéo còn gì, sạch trơn. Tâm lý bán máu ẩn chứa, nung nấu trong mỗi con dân tộc Lừa.
Tâm tính dân chủ bằng không
Những chủ trương cải cách canh tân của Phan Chu Trinh gần như muối bỏ bề trong trạng thái tiềm thức ưa bắn đùm máu me đầy đầu hơn là ưa cải cách canh tân học hành tiến bộ. Thói gia trưởng, bảo thủ kiểu làng xã triền thống hông đủ để tích hợp thêm cái mới cái tiến bộ.
Hiển nhiên Phan Chu Trinh thất bại, nót có cửa cho việc Khai Dân Trí, Chấn Dân Khí, hậu Dân Sinh tại Lừa quốc. Tất nhiên câu hỏi đặt ra là tại sao Đảng Cộng Sản lại có thể dành được thắng lợi? Bên cạnh yếu tố khéo tận dụng thời cơ thì còn có khôn khéo khi đem những món hàng nhớn ra trao đổi, mua tâm lý và khả năng bán máu của tộc Lừa.
Vài trăm thằng đi bán máu đã khiếp, huống chi cả dân tộc vài chục trẹo con người cuồng nộ, hò hét, xung phong? Cuộc bán máu vô tiền khoáng hậu bắt đầu và kéo dài trong khoảng trên 40 chục niên. Lừa hoàn toàn đéo hề tiếc. Vì nền độc lập, vì sự thống nhất, người ta hăng máu đến nỗi quên mẹ mất lời hứa dân chủ, dân quyền của chính Bê từ những ngài đầu sơ khởi.
Ngay cả những nỗ lực của người Pháp khi đem dân chủ về nông thôn (qua việc người dân tự bầu hương lý, chánh tổng) cũng bị Bê cho xóa sổ rốt ráo. Mãi đến niên 200x, việc dân bầu trực tiếp Trưởng thôn mới được mần trở lại, sau đó là cơ hội cho việc mần dân chủ tại xã.
Đèo mẹ tuyền dững ban ơn nhỏ giọt đương nhiên lại cứ nhân danh tấn bộ, ưu việt.
Những giai tầng, tầng lớp, nhân vật được coi là dân chủ nhất, cơ bản được Bê xóa sổ vào những niên 195x. Thành thị và kết cấu cư dân thành thị cũng được Bê xóa sạch sẽ tưng bừng và rực gỡ, tiêu biểu dư Rồng Lộn ba trăm ngàn ưu tú Lừa tộc chấm hết đéo còn gì. Những Đảng viên cách mệnh ưu tú dân chủ cũng bị Bê cho hưu, cho nghỉ nốt, thậm chí cấm cố huyền tuyền cửa bột phát tài năng hai tạo hiệu ứng xã hội.
Hầu như tất cả các việc không có cái gì là Bê không chỉ đường dẫn lối (đến cả việc gái zai yêu nhau, tý tởn làm tình, Bê cũng). Không cái gì là Bê không sáng soi, cách mệnh. Dân tộc đã nhu nhược, thiểu năng về trí tuệ càng lúc càng thêm nhu nhược, tâm lý ỷ lại càng thêm dày dạn. Đã đéo có tư duy càng thêm mất tư duy.
Cái gì cũng (chỉ có cửa) trông cả vào Bê tài gì chả bại liệt đầu lâu? Cái nhu nhược khiếp hãi nhất chính là tư duy, là não bộ của mình.
Trại Lừa trong tiến bộ Hoàn cầu
Hồi những niên 194x, ông Cụ cướp được chính quyền gồi, đem ga các lời hứa về dân chủ, dân quyền, mần ga cái Hiến Pháp 46... Dưng gồi thấy nhân dân hăng hái đi bán máu quá nên he he Bê ỉm mẹ nó đi. Lâu lâu lại đem ga hí húi sửa chữa y như là trong Trại Súc Vật.
Hiển nhiên là đéo ai quan tâm đến điều đó. Cho tới khi máu đã bán kiệt quệ, hoặc không còn cơ hội để bán máu, một số con Lừa bỗng dưng chợt nhớ ga cái gì đó. Bỏn bảo với nhau: ngài xưa Bê có hứa như vậy? Nói chung thì kết cấu câu chuyện cũng chả khác gì trại Súc Vật cả.
Dững bất bình đẳng chính trị, sự suy thoái kinh tế tiếng gọi dân chủ bắt đầu cất lên. Hiển nhiên thế gất là diễn biến, gất là phản động. Tài gì mà dám tranh quyền với Bê? Đấng Anh Hùng đã bán máu vì dân tộc nài - đéo đâu tuyền bần nông lõ đít bán thui.
Nhưng cùng với việc kinh tế qua dững năm Đổi mới (kỳ thực là đổi cũ) đời sống người dân đã khá hơn, thai vì ăn cỏ để sống thì giờ đã có thêm muối, mắm, mì chính hay cám tăng trọng (đại khái thế), không gian Internet rộng mở và he he cùng với việc Lừa quốc là một thực thể đéo thể tách rời khỏi hoàn cầu tiến bộ.
Nên nót thể nào bắt phản động mãi được (mà cũng không thể bắt hết được). Bê chỉ cần chọn lọc thế là xong! Tiếng gọi Dân chủ thời mới sơ khai có được dững nhân vật lẫy lừng dư Lê Công Định, Trần Duy Thức, Lê Thăng Long,... thẳng thắn về con đường dân chủ, thẳng thắn đòi Bê nhượng quyền trị quốc về cho Dân.
Hiển nhiên thế là bị bắt chứ còn cái đéo gì nữa!
Còn cô đơn?
Hãi đặt ga trong đầu mình một câu hỏi vì sao những người bị ông Cam ưu ái cho cái cồng kèm thêm khoản khuyến mãi 88, hai 258 hầu hết đều là những người mạnh mẽ về tư duy. Và tại sao những kẻ thóa mạ chửi Bê điên cuồng, hai dung dưỡng cho việc chửi Bê diên cuồng, thậm chí cả đặt điều, vu khống, thông tin kích động thì lại đéo việc gì?
Bất quá trừ lương 7.5 trẹo?
Hỏi đi gồi sẽ có câu trả nhời. Mười năm niên qua đi, tiếng gọi dân chủ không có những bước biến chuyển về chất, tức là không có người kế tục xứng đáng, không có kẻ đủ năng lực mở rộng giá trị thặng dư hai tố chất nội lực dân chủ. Đi sau thì phải tấn bộ, ưu việt hơn đi trước thế mà càng lúc càng thoái hóa đi, hầy cái đó là điều chua xót nhất của Dân chủ hóa Lừa quốc ngài nai.
Nhưng chẳng ai quan ngại điều nài he he!!
Thứ vũ khí lợi hại nhất chính là ở tư duy, chính là ở khát khao dân chủ và sự công bình. Trong cơn khốn bách của kinh tế và sự suy thoái về đạo đức xã hội những kẻ có cái đầu như vậy đủ tiềm lực để tạo nên những hiệu ứng cần thiết.
Đặc biệt hơn những kẻ đó đặt nền móng cho sự xung khắc tư tưởng đối với chính thể. Khi nền tảng tư tưởng của chính thể bị tổn thương, suy sụp do những công phá này, tất yếu chính thể sẽ đổ, hoặc phải tự biến đi kèm theo đó là sự mất mát dững đặc quyền đặc lợi.
Hơn ai hết, chính Bê đã là người dùng võ khí tư tưởng để mần nên chính thể vinh quang bất hủ. Làm nên, đưa Bê có và giữ chính quyền đến ngài hôm nai là tư tưởng chứ đéo phải là súng đạn, hai ông Cam, ông Luật vươn vươn.
Nói như Mác râu: Những cái đó (nhà nước, pháp luật, hai ông Cam) chỉ là công cụ của giai cấp thống trị, tiền kiếp của tình trạng không nhà nước, không dân tộc...
Trong một xã hội, một quốc gia không thể chỉ có một tư tưởng của cộng sản, đó là quyền bình thường, chân chính mà bất cứ kẻ có đầu lâu nào cũng có quyền nghĩ và thực hành điều đó. Nhưng chính thể Độc tài (hay chuyên chế) thì hiển nhiên sợ hiệu ứng xã hội của tư duy, bởi nó làm lung lay tận gốc rễ, nền móng của nhà nước chuyên chế. Nó làm mất vị thế độc tôn và tính chính danh của bỏn.
Bắt bọn có tư duy nghĩa là loại trừ đi kẻ thù lớn nhất của chế độ. Phần còn lại sẽ tự tha hóa đi. Đương đầu với thực trạng đó thì he he tâm tính và nền tảng xã hội đã không (chưa) cho phép Lừa phát lộ những nhân vật có đầu lâu vượt hơn người đi trước hai đủ sức thực hành hoài bão dân chủ đúng đắn.
Sự thực là ngai giữa bối cảnh nài dân chủ chân chính còn cô đơn. Đường tới dân chủ còn gất gian nan, rất nhiều thách thức phải vượt lên - mà trở ngại lớn nhất vẫn là chính mình (chứ không hẳn đã là Bê ác bá hung tàn thổi tắt diêm tao).
Vài từ chú thích
1. Lừa tộc: Chỉ dân tộc chỉ xứng đáng làm Lừa, hoặc đang hài lòng với phận làm Lừa. Nhìn chung cần mẫn, chịu khổ dưng mà đéo chịu khó cầu học, cầu tiến bộ.
2. Cướp chính quyền: Từ dùng của văn Bựa, chỉ cuộc cách mệnh hoa thài lài bất hủ ở Lừa hồi tháng 8 niên 194x.
3. Bán máu: Từ dùng của văn Bựa, tương đương với mua máu, hy sinh, anh dũng, thiệt thà, can đảm, vinh quang cách mệnh dân tộc. Nói chung từ không nhất thiết phải khác với sự thực.
4. Độc tài: Từ dùng của Bựa văn, tương đương với chuyên chính, chuyên chế, cách mệnh. Nói chung không khác với sự thật, không nhất thiết liên hệ với Bê quang vinh, sáng soi.
5. Mác râu: Một cha căng chú kiết ở bên Khoai Tây, không rõ năm sinh ngài mất, chưa từng là bạn với lãnh tụ mến yêu. Cha đẻ của luận thuyết chuyên chế vô sản và hoàn toàn đéo hiểu gì về xã hội hai Nhà nước của Phương Đông. Không nhất thiết ám chỉ Các Mác đấng soi đường của Bê nhân danh cách mạng.
6. Ngài nai (ngày nai) = ngày nay.
7. Hai = 2 hoặc hay.
8. Đéo: từ dùng trang trọng trong văn Bựa, thay thế với không, bất, chẳng, vô một cách gất xứng đáng.
9. Đèo mẹ: Từ dùng trang trọng trong văn Bựa, câu chửi thề mến yêu của chi bộ.
10. Bần nông lõ đít: Tức nhân dân oai hùng, những con số 0 dài vô tận, muôn đời đóng vai trò kẻ bán máu nhiệt thành, con tốt thí vinh quang.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét