Thứ Tư, 31 tháng 7, 2013

Mua bán dâm ở Châu Á

lyanh0270713
Lý Anh

Trong số Thời Báo ra tuần đầu tháng 07/2013, nhà văn Văn Quang từ Việt Nam gửi đến quý độc giả bài báo tựa đề Bùng nổ nạn mại dâm, chủ yếu nói về nạn mại dâm ở Việt Nam trong thời đại này. Theo nhận định của tác giả, nạn mại dâm ở Việt Nam đã “trở thành một ‘vấn nạn’ hầu như không có lối thoát, ngày càng lan rộng từ thành phố đến tỉnh lẻ, từ con phố sang trọng đến khắp hang cùng ngõ hẻm với sự tham gia của đủ mọi hạng người…
Bài viết dẫn một kết quả thăm dò, “Căn cứ vào tỷ lệ các loại người tham gia bán dâm gồm: 52,2% gia cảnh trung bình, 2,4% khá giả, 27.6% bạn bè rủ rê, 63,9% bị gái mại dâm khác lôi kéo. Chỉ có 10% gái bán dâm vì nghèo đói, còn lại là con gái nhà lành... Đó là điều đáng lo ngại cho nền luân lý và đạo đức ở Việt Nam”.
Trước tình hình đó, đích thân Phó Thủ tướng CSVN Nguyễn Xuân Phúc trực tiếp chỉ đạo kiểm tra tình hình tệ nạn mại dâm. Tuy nhiên, việc làm của nhà nước chỉ là để cho có, xoa dịu dư luận. Là sao xóa bỏ được thảm họa này, khi “thượng bất chính” thì “hạ tắc loạn”.

Vài nét về mua bán dâm ở Châu Á
Quốc gia nào ở Châu Á cũng có mua và bán dâm. Nhiều du khách đến Châu Á thưởng ngoạn danh lam thắng cảnh, tìm hiểu nền văn hóa cổ đại. Tuy nhiên, cũng có một số không ít đến hưởng thụ thú vui tình dục. Nhiều nước Châu Á có riêng khu phố “đèn đỏ” với hàng trăm nhà thổ, quán bar, tiệm massage, sân khấu biểu diễn tình dục... cung cấp các cô gái chuyên phục vụ tình dục cho du khách và người bản xứ. Trong những khu phố đèn đỏ thường xuyên có cảnh sát đi tuần tra. Các hoạt động tình dục ở khu đèn đỏ đều có “luật xã hội đen” chi phối, nhà thổ, quán bar, tiệm massage... đều phải tuân theo. Cạnh tranh khách hàng cũng có quy tắc, không được tùy tiện tranh chấp, lôi kéo khách hàng. Giá cả đều như nhau, không được phép phá hay tăng giá. Các cô gái xếp hàng đón khách trên mình có số thứ tự và bảng giá để khách biết giá tiền. Nếu vi phạm đều bị phạt tiền, nặng thì phải đóng cửa.
Nói đến mại dâm ở Châu Á, không thể không nhắc đến 5 thành phố có khu đèn đỏ nóng bỏng. Đó là:

*Khu đèn đỏ Kamathipura, Mumbai, Ấn Độ
Kamathipura là một trong những khu đèn đỏ Ấn Độ lớn nhất Châu Á. Khu này ban đầu được xây dựng để thỏa mãn nhu cầu tính dục của binh lính Anh. Giá của các cô gái ở Kamathipura rẻ hơn những nơi khác. Tại khu đèn đỏ này, gái bán dâm nhiều đến nỗi phải tranh nhau chỗ ngồi. Thậm chí còn có dịch vụ mại dâm trẻ em. Bên cạnh những ổ mại dâm không hợp pháp, khu đèn đỏ Kamathipura cũng có những nhà kinh doanh tình dục hợp pháp và an toàn. 

*Khu đèn đỏ Kabukicho, Tokyo, Nhật Bản
Kabukicho là một trong những khu đèn đỏ lạ thường ở trung tâm thương mại Shinijuku, Tokyo. Khu đèn đỏ này còn được gọi là thành phố “không ngủ” vì ánh đèn neon sáng rực suốt đêm. Tuy là khu đèn đỏ hoang dã nhất Nhật Bản, ban ngày Kabukicho vẫn bình thường, hiền hòa. Chỉ khi mặt trời lặn mới có những thay đổi. Vũ trường thoát y, hộp đêm, các cửa hàng bán dụng cụ phục vụ cho tình dục mọc lên khá nhiều... Bên cạnh đó còn có các “khách sạn tình yêu” và phòng trà thoát y. Xã hội đen ở Nhật Bản là thành viên chủ chốt của các vũ trường, hộp đêm và những nơi ăn chơi khác.

*Khu đèn đỏ Geylang, Tân Gia Ba
Tuy là một trong những nơi được khen thưởng sạch nhất thế giới, Tân Gia Ba vẫn có những khu phố “dơ bẩn” (đèn đỏ). Các cô gái bán dâm ở khu đèn đỏ Geylang ngoài gái Tân Gia Ba, còn có các cô gái đến từ Mã Lai Á, Indonesia, Thái Lan, Ấn Độ, Trung Hoa và Nga. Họ làm việc từ 7 giờ tối tới 7 giờ sáng hôm sau. Mức thu nhập của họ từ 1000 tới 1500 Mỹ kim một ngày và dễ dàng kiếm tới 60.000/tháng. 
Có hai loại gái “bán hoa” ở Tân Gia Ba: “hợp pháp” và “chợ đen”. Giá các cô gái đến từ những đất nước khác nhau cũng chênh lệch khá nhiều. Không ai biết kẻ nào quy định loại giá này?

*Khu đèn đỏ Angeles, Philippines
Khu đèn đỏ Angelescòn được gọi là “thành phố từ thiên thần rơi xuống”. Đến khu đèn đỏ này, quý khách có thể thấy ở đâu cũng có các cô gái “bán hoa” và bán thuốc tăng cường “công lực” Viagra.
Các cô gái ở khu đèn đỏ Angeles khá táo bạo, sẵn sàng nhảy vào du khách thì thầm những câu nói khiêu gợi tình dục. Cũng như những phố đèn đỏ khác, Angeles có những quán bar bốc lửa phục vụ nhu cầu tình dục với những cô gái quần áo hở hang. 
Đến Angeles, du khách cần hết sức cẩn thận túi tiền và các mẹo lừa đảo khi các cô gái Philipine “nhảy bổ” vào khách hàng. 

*Khu đèn đỏ Patpong, Bangkok, Thái Lan
Patpong là một chợ đêm, cũng là một khu đèn đỏ. Ngoài phục vụ ăn uống cho du khách, Patpong còn là một chợ tình dục. Patpong đại diện cho ngành công nghiệp tình dục của thành phố Bangkok. Tương tựnhư những khu đèn đỏ khác, Patpong là nơi tụ tập của du khách nước ngoài và những người nhập cư luôn nhộn nhịp về đêm. Patpong bao gồm hai bên đường chạy song song giữa đường Silom và đườngSurawong và một mặt đường chạy từ phía đối diện của Surawong. Patpong có một khu vực gọi là Patpong 4 dành riêng cho “trai gọi” hoặc “đĩ đực”.
Patpong được gọi là “thành phố tội lỗi” đầy cám dỗ. Dọc đường có nhiều quán bar với các cô gái mặc bikini đứng cửa vẫy gọi, các tiệm massage kiểu Thái hứa hẹn một “kết thúc có hậu” và các quán bar đồng tính.
Du khách có passport mới được vào khu đèn đỏ Patpong. Hầu như du khách nước ngoài đến đây để mua vui hay thỏa mãn tình dục. Du khách đến Patpong vì tò mò hay có nhu cầu tình dục phải trả một khoản tiền không nhỏ khi hưởng thụ các dịch vụ ở đây. Còn phải trả tiền boa cho hướng dẫn viên.
Hoạt động mại dâm ở Thái Lan thường diễn ra trong các hộp đêm, vũ trường, nhà chứa... Mại dâm ở Thái Lan bất hợp pháp, nhưng phụ nữ và đàn ông được phép đi bar nếu họ đủ 18 tuổi. Kinh doanh tình dục ở Thái Lan lộ liễu và táo tợn hơn bất cứ nơi nào trên thế giới.

Trai bán dâm ngày càng phát triển ở Việt Nam
Trong bài báo tựa đề Bùng nổ nạn mại dâm, nhà văn Văn Quang chỉ nói đến nạn mại dâm và ảnh hưởng của nó đối với xã hội Việt Nam ngày nay, chưa nói đến hoạt động bán dâm của một số chàng trai đang ngày càng phát triển. Ở đây, người viết xin bổ túc vài nét.
Hiện nay, phần lớn các cơ sở trai bán dâm ở Hà Nội hay Sài Gòn đều ẩn núp dưới các dịch vụ massage, bấm huyệt, tẩm quất, cắt tóc gội đầu...
Khoảng 3 giờ chiều mỗi ngày, trong hẻm đường Võ Văn Tần, Sài Gòn, những kẻ chuyên hành nghề bán dâm nam lục tục kéo đến cơ sở. Một vài chàng trai trông xe từ đầu hẻm, một số người khác ngồi ngay trước cửa làm nhiệm vụ canh gác.
Trong tầng một của căn nhà ba tầng, hàng chục thanh niên trẻ khỏe và bảnh trai nằm hoặc ngồi, vừa xem tivi vừa đánh bài. Cả đám chỉ hơi nhốn nháo khi thấy khách lạ tìm đến. Những người khách này được một nữ “cộng tác viên” là nhân viên tổ chức phòng chống HIV giới thiệu đến đây. Người phụ nữ này đại diện cho tổ chức cung cấp bao cao su miễn phí cho các “cơ sở tình dục nam” phục vụ quý cô quý bà, phát phiếu đi khám sức khỏe định kỳ cho trai bán dâm.
Ngoài trai bán dâm ở những cơ sở cố định, còn có nhiều chàng phục vụ cho quý bà, quý cô tại khách sạn loại trung bình, với tên gọi là nhân viên “lễ tân”.
Nhân viên lễ tân kiếm được nhiều tiền hơn bảo vệ hay vệ sĩ. Làm lễ tân ca đêm cho nhà nghỉ, khách sạn loại thường không cần kinh nghiệm. Tuy nhiên, muốn làm vừa lòng quý bà, quý cô, nhân viên “lễ tân” phải biết “võ mồm” (tán tỉnh) và “bảnh trai”.
Hiện nay, tại các thành phố lớn ở Việt Nam, lễ tân nam làm ca đêm trong nhiều nhà nghỉ, khách sạn khá phổ biến. Ban đêm là thời điểm thích hợp cho quý cô quý bà chán chồng “xin đổi gió”, hay những bà (cô) muốn thưởng thức “món ngon của lạ” do những chàng trai tơ cung cấp.
Quý bà, quý cô ưa chuộng các nam sinh viên làm lễ tân ca đêm hơn các loại trai khác. Theo quý cô (bà), nam sinh viên có học thức, ứng biến tốt với nhiều trường hợp. Lương của họ khoảng hai ba triệu (khoảng 100, 150 Mỹ kim) một tháng, nhưng tiền “boa” rất nhiều. Càng làm vui lòng quý bà quý cô, càng được nhiều boa.
Trần Hoàng (tên gỉả), sinh năm 1988, sinh viên trường Đại học X, cho biết, nhiều quý bà, quý cô hẹn hò nhân tình ở khách sạn, nhà trọ, nhưng lại để mắt tới chàng lễ tân dong dỏng cao, khuôn mặt sáng sủa. Khi cảm thấy thích thì quý bà quý cô xin số điện thoại làm quen. Sau đó một hai lần đầu họ đi một mình đến khách sạn, yêu cầu lễ tân làm massage với giá cao. Vì thế mỗi khách sạn thường có 2 lễ tân ca đêm, vừa tiếp khách vừa thực hiện dịch vụ massage. Massage tại khách sạn chưa đủ, quý bà, quý cô còn yêu cầu các chàng trai đó đến nhà riêng massage (nếu có điều kiện). Những thanh niên được quý bà, quý cô chú ý, massage được hay không là điều không quan trọng. Cái quý bà, quý cô muốn là đôi tay linh hoạt và mềm mại khi vuốt ve, sờ mó lên người. Khi quý bà quý cô hứng lên thì bắt đầu “mây mưa”.
Trần Hoàng nói: “Tình dục thường xảy ra khi massage tại nhà riêng, thường gọi là “xoa bóp theo giờ”. Mỗi lần massage như vậy chúng em được trả khoảng 100 Mỹ kim, bao trọn tiền taxi đi về”.
Trần Hoàng còn bật mí, làm massage tại nhà riêng không đơn giản, phải có nhiều “mánh khóe” mới làm vừa lòng quý cô quý bà. Điều quan trọng là nắm bắt tâm lý khách hàng bằng những câu chuyện hài hước, nhớ những điều đặc biệt của họ để gây hứng thú.
Cuối cùng đương sự kết luận: Bán dâm nam khó hơn bán dâm nữ. Gái bán dâm không cần nhu cầu hay cảm hứng sinh lý cũng có thể thỏa mãn khách mua dâm, trong khi các chàng trai bán dâm phải có đượclòng ham muốn tình dục và kích thích thần kinh, “vũ khí” phải cương cứng mới thỏa mãn yêu cầu của quý cô quý bà. Gái mại dâm có thể quan hệ với hàng chục khách trong một ngày, trong khi trai bán dâm cố gắng lắm cũng chỉ phục vụ được vài ba quý cô, quý bà.
Lý Anh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét