Thứ Tư, 1 tháng 1, 2014

Bảng vàng thành tích oanh liệt 80 năm của “đảng ta”

Hoàng Xuân Phú
Chia sẻ bài viết này
Ghi chú của Dân Luận: Bài viết được tác giả gửi tới Dân Luận với bút danh Hoàng Xuân Phú, chúng tôi xin lưu ý với bạn đọc rằng chúng tôi chưa kiểm chứng được liệu tác giả bài viết này cũng là tác giả quen thuộc Hoàng Xuân Phú với nhiều bài viết đã được phổ biến trước đó tại trang Dân Luận hay không.
Chúng tôi sẽ thông báo kịp thời tới bạn đọc khi nhận được những thông tin mới liên quan.
NHỮNG “THÀNH TỰU” VỀ SỰ LÃNH ĐẠO CỦA ĐẢNG CSVN 80 NĂM QUA SỰ THẬT LÀ NHƯ THẾ NÀO? ĐẢNG CSVN CÓ THẬT SỰ XỨNG ĐÁNG ĐỂ NGƯỜI DÂN “CHỌN MẶT GỬI VÀNG”(MẶC ĐỊNH VÔ HẠN LÀ NGƯỜI LÃNH ĐẠO ĐẤT NƯỚC) KHÔNG?
Phải công bằng khách quan mà nói: ban đầu với mong muốn độc lập tự chủ cho dân tộc và “giải phóng” giai cấp CN và nhân dân lao động, nhưng do ấu trĩ, mơ hồ, những lãnh tụ tiền bối của đảng CSVN đã ăn phải bả đảng CS Liên Xô và quốc tế CS, dùng việc tuyên truyền “CNXH” (khoa học! - nhưng thực tế là viễn tưởng đến mức ảo tưởng) đã giác ngộ (thực chất là lừa bịp) được người dân theo mình để sẵn sàng chết, và nhiều thế hệ có thể tính đến hàng chục triệu người dân VN từ các phía đã chết vì “sự nghiệp” ấy.
Kết quả của việc lừa bịp của đảng về “giải phóng dân tộc” cộng với khát khao sẵn của người dân về độc lập tự do mà có cuộc CMT8/1945, mà CSVN lấy danh nghĩa phe đồng minh, đã động viên được dân chúng, lợi dụng cơ hội sụp đổ của phát xít mà giành được độc lập.
Sau đó, cũng vì khát vọng độc lập và lại được tuyên truyền về “giải phóng giai cấp” (xóa bỏ bất công - để có công bằng xã hội?) nên người dân hăng hái theo đảng đánh Pháp, rồi nghe phe CS phỉnh nịnh, xúi dại, cấp vũ khí cho để trở thành người tiên phong (tay sai?) ngăn chặn CNTB cho Liên xô, Tàu có điều kiện hưởng thái bình (toạ sơn quan hổ đấu) và VN trở nên ”tiền đồn” của …ở ĐNÁ”, “anh hùng” trong việc đuổi Mỹ, lật “Nguỵ”(?) là như thế.
Trong khi đó, các nước khác thì không cần phải trả giá đến mấy triệu sinh mạng mà vẫn có được độc lập thống nhất mà lại có được thêm giàu mạnh, ấm no, tự do, dân chủ thực sự. Thế nhưng bộ máy tuyên truyền của CSVN vẫn cứ tự vỗ ngực ca ngợi và tự hào, và do nhiễm độc nhồi sọ mà nhiều người đến nay vẫn ngộ nhận như vậy.
Sau khi đã nắm được toàn bộ quyền lực, đảng tiếp tục lãnh đạo xây dựng cái “thiên đường” “XHCN” ở ngay dưới hạ giới – VN:
Vì đã từng chứng kiến cảnh điêu linh của cải cách ruộng đất những năm 50 TK20, và ít nhiều được sống tự do, dân chủ, và sung túc trong thời kỳ “tư bản thực dân Pháp”, nên khi có hiệp định Giơ-ne-vơ, nhiều người, trong đó có những người công giáo - sợ chủ nghĩa vô thần - cộng sản, những người làm việc cho chế độ cũ, đã di tản vào Nam mong tiếp tục cuộc sống tự do (cuộc di cư này có tổ chức và không có những rủi ro lớn cho người di cư).
Sau đó, xảy ra việc hai bên tố cáo nhau vi phạm Hiệp định đình chiến Giơ-ne-vơ và thực tế phía cách mạng nhà ta đã cài nhiều đảng viên, và cả lực lượng vũ trang, bán vũ trang, ở lại miền Nam để tiếp tục lãnh đạo quần chúng với mục đích thống nhất đất nước bằng đấu tranh chính trị và bạo lực cách mạng – một phần vì vậy mà việc tổng tuyển cử đã không thể thực hiện được trong cả nước. Chính quyền thân tư bản ở miền Nam tổng tuyển cử riêng, truy lùng những người cộng sản cài cắm ở lại “bất hợp pháp?” - đây là vấn đề mà “ta” vẫn gọi là “Diệm ra luật 10/59, lê máy chém khắp miền Nam, tố cộng, diệt cộng…” đây.
Được Liên Xô, Trung Quốc “cổ vũ” (xúi bẩy, xui dại?) và cấp vũ khí (là chủ yếu), đảng ta tiếp tục lãnh đạo dân ta vượt Trường Sơn vào “giải phóng” miền Nam, “giành hết thắng lợi này, đến thắng lợi khác”, đánh cho “Mỹ cút” 1973, “Nguỵ nhào” 1975. Mà những ngày cuối của cuộc chiến thì dù đã và đang được “giải phóng”, số người dân “ngoan cố” vẫn cứ chạy theo “bám đít” Mỹ “Nguỵ” chứ không muốn ở với chế độ mới với “thiên đường” XHCN”.
Ở miền Bắc, đảng lãnh đạo dân làm cách mạng XHCN bằng “cải tạo quan hệ SX”, với phong trào “hợp tác hoá”, “quốc hữu hoá tư bản tư doanh”, cái thiên đường “XHCN” ở miền Bắc hình thành là các hợp tác xã mà 2 chục năm sau, khi “giải phóng” miền Nam – thì dân miền Nam mới ngớ ra là “cái thiên đường CNXH” hoá ra là rất ư đói rách: thì nông dân suýt chết đói nếu không “nới trói” kịp theo Đại hội 6.
Để “ổn định xã hội”: sau giải phóng, đảng bắt mấy chục vạn kẻ thất trận đi tập trung cải tạo dài hạn (thực chất là tù đày) – vì sợ họ không chịu khuất phục? Đảng tập trung người nhà của “chế độ bại trận” đi xây dựng kinh tế mới; bỏ mặc họ thiếu thốn đói rách.
Đảng xóa “tàn dư” “văn hóa lạc hậu” bằng thủ tiêu các “văn hóa phẩm” dưới chế độ cũ, tịch thu các tác phẩm, kiểm điểm (thậm chí bắt đi cải tạo, xử tù “phản động”, “phản tuyên truyền”) các nhà văn nhà báo viết những gì không ủng hộ quan điểm của đảng, khác quan điểm của đảng, hay chỉ là nói lên tiếng nói tự do của người dân, hay tác phẩm không có tính đảng… làm nhiều nhân tài, nhiều trí thức nhà văn như nhóm “Nhân văn Giai phẩm” ở miền Bắc sau 1954, các văn nghệ sỹ ở miền Nam sau 1975 bị thui chột, o ép, đày đọa, chết oan.
Ngay trong hàng ngũ lãnh đạo của đảng và nhà nước thì người cầm quyền cũng không từ những thủ đoạn và hành động độc ác nào để độc taì về tư tưởng, quan điểm. Họ tàn nhẫn đối với cả ngay chính đồng chí của mình: Trong đảng từ những năm 60 của thế kỷ 20 đã xuất hiện những người tiến bộ, muốn xây dựng đảng thành một đảng vì dân tộc, muôn thoát ly ảnh hưởng nguy hại làm tay sai cho CS quốc tế chống lại nhân dân, phản bội lại tổ quốc, không muốn theo đuổi chính sách gây chiến biến người dân thành kẻ bắn giết bất lương, nồi da xáo thịt, những người muốn thực hiện tự do dân chủ thực sự cũng bị đảng tìm cách cầm tù, hãm hại dưới danh nghĩa những kẻ ”xét lại chống đảng”, “chống nhà nước” mà những người đó như: Hoàng Minh Chính - Viện trưởng Viện Triết học Mác-Lênin; Vũ Đình Huỳnh - Thư ký chủ tịch Hồ Chí Minh; Đại tá Lê Trọng Nghĩa - Cục trưởng Cục 2 (Cục Tình báo quân đội); Đại tá Lê Minh Nghĩa - Chánh Văn phòng Bộ Quốc phòng; Đại tá Đỗ Đức Kiên - Cục trưởng Cục Tác chiến; Hoàng Thế Dũng - Tổng Biên tập báo Quân đội Nhân dân; Nguyễn Kiến Giang - Phó giám đốc nhà xuất bản Sự Thật, nguyên tỉnh Ủy viên tỉnh Ủy Quảng Bình; Minh Tranh - Giám đốc nhà xuất bản Sự Thật; Trần Minh Việt - Phó bí thư thành ủy Hà Nội, kiêm Phó chủ tịch Ủy ban Hành chính thành phố Hà Nội; Phạm Hữu Viết - Tổng thư kí toà báo Quân Đội Nhân Dân; Nhà báo Vũ Thư Hiên; Ngoại trưởng Ung Văn Khiêm; Thứ trưởng bộ văn hóa Lê Liêm; Thiếu tướng Đặng Kim Giang (Theo Vũ Thư Hiên, ông này cũng bị bắt giam ở Hoả lò); Thứ trưởng bộ quốc phòng trung tướng Nguyễn Văn Vịnh; Phó chủ nhiệm Ủy ban Khoa học nhà nước Bùi Công Trừng…
Những nhân vật xin tị nạn tại Liên Xô: có khoảng 40 người lúc đó đang đi học hay đi công tác ở Liên Xô đã xin ở lại như: Phó chủ tịch Ủy ban Hành chính Hà Nội Nguyễn Minh Cần; Chính uỷ sư đoàn 308; Phó chính uỷ Quân khu khu III đại tá Lê Vinh Quốc; nguyên Tổng biên tập Báo Quân đội Nhân dân thượng tá Ðỗ Văn Doãn.(tất cả bị xử lý đợt đó có đến hơn 300 người)
Sau này còn nhiều người khác muốn “đổi mới”, dân chủ, cũng bị bức hại như: Kim Ngọc (bí thư tỉnh ủy Vĩnh-Phú); Ủy viên bộ chính trị thường trực ban bí thư Trần Xuân Bách; Trung tướng phó tư lệnh quân giải phóng MN phó chủ tịch quốc hội Trần Độ; Phó chủ tịch tổng Công đoàn VN - chủ tịch mặt trận TQVN thành phố HCM Nguyễn Hộ; Bộ trưởng y tế chính phủ Cách mạng lâm thời CHMNVN - BS Dương Quỳnh Hoa; Phó Chủ tịch Uỷ ban Nhân dân Thành phố Đà Lạt kiêm Thành ủy viên Huỳnh Nhật Hải; Phó Giám đốc Trường Đảng tỉnh Lâm Đồng kiêm Tỉnh ủy viên dự khuyết Huỳnh Nhật Tấn…
Đảng ngăn cản tự do tôn giáo, tín ngưỡng: phá bỏ nhiều đình chùa, nhà thờ, đền miếu sau 1954, ngăn cản (thậm chí lấy cớ để bắt bớ, đàn áp một số tín đồ) dằn mặt người dân theo đạo, hành đạo – sợ không quản lý được tư tưởng của họ, sợ họ bị tôn giáo “lợi dụng”. Sau 1975, thậm chí đảng còn “quốc doanh” hóa tôn giáo (Phật giáo VN chẳng hạn).
Từ khi giành được quyền lãnh đạo cả nước, đảng với cái nền tảng “sở hữu toàn dân” đã tiến hành “cải tạo quan hệ SX” bằng việc “đánh Tư sản”, ”cải tạo công thương”, “hợp tác hóa” mà kết quả là thủ tiêu sản xuất hàng hoá theo phương thức Tư bản, thủ tiêu cạnh tranh dẫn đến làm suy sụp nền kinh tế công thương nghiệp, cả xã hội thiếu hàng tiêu dùng đến cái kim sợi chỉ cũng đem ra phân phối. Nhiều nhà tư bản có tầm, có tâm bị tịch thu tài sản, tù đày, chết oan, một số trốn chạy ra nước ngoài không chính thức, một số nộp tiền cho các nhà chức trách “lót tay” để được đi cùng với phong trào vượt biên.
Chính vì thấy rõ được “cái ưu việt, tốt đẹp” của chế độ “ta”, mà trong những năm 75-90, hàng triệu người dân miền Nam và một phần không nhỏ dân miền Bắc đã “bỏ phiếu bằng chân” bằng cuộc vượt biển lớn nhất trong lịch sử loài người, hàng triệu người bất chấp nguy hiểm rủi ro, hải tặc, sóng bão, cá mập, đói khát, thậm chí trong túi không có tiền bạc vẫn đóng bè để tìm đường đến với tự do (từ đây, từ điển ngôn ngữ thế giới có thêm từ vựng mới “Thuyền nhân”). Tại sao họ từ bỏ “thiên đường XHCN” tốt đẹp để ra đi nhỉ? Mà đa phần họ có làm gì cho chế độ cũ đâu? Họ có “chạy trốn” vì phạm tội gì đâu? Và khi đi có ai muốn quay về không? Tại sao người ta cứ bảo “nếu được đi thì đến cây trụ điện nó cũng đi”? Cho đến nay, vẫn chưa hết hiện tượng “bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi” đó (dù không còn quy chế nhập cư cho người “tỵ nạn”, nhưng 8 tháng đầu năm 2013 vẫn còn có đến hơn 700 người Việt vượt biển tới Úc, 50 người tới Đài Loan …là sao?).
Ngoài ra, do lo sợ “con ngựa thành Tơ-roa” mà chính sách cực đoan “bài Hoa” cũng tạo ra những xáo trộn lớn trong những năm 77-80 tạo cớ cho kẻ thù phương Bắc “dạy cho VN một bài học”.
Trong khi đó, xảy ra cuộc xâm lược “đòi đất” của Polpot ở biên giới Tây Nam được sự hậu thuẫn của quan thầy của chúng là Trung quốc ở biên giới phía Bắc, và sau đó chính Trung Quốc đã đem 60 vạn quân xâm lược các tỉnh biên giới phía Bắc.
Trong mấy cuộc chiến tranh đã qua do đảng lãnh đạo, nếu nói đánh giá khách quan và công bằng, thì đây mới là “công lao” có ý nghĩa nhất của đảng vì đây mới thực sự là cuộc chiến tranh để giữ độc lập, chủ quyền cho tổ quốc (để giữ đất độc lập cho đảng cầm quyền?) – nhưng điều này, “đảng ta” sợ Trung Quốc đến mức không những chẳng dám tự hào (mà còn sợ Trung Quốc đến nỗi cấm cả dân kỷ niệm ngày đánh thắng Trung Quốc xâm lược, tạo điều kiện cho Trung Quốc lập rất nhiều ”nghĩa trang liệt sỹ Trung Quốc” (chết do xâm lược mà được dựng nghĩa trang liệt sỹ ngay trên đất VN - có lẽ nay mai Gò Đống Đa cũng được xây nghĩa trang liệt sỹ Trung Quốc chăng?) – nhất là sau hội nghị Thành Đô đến nay (là hội nghị đầu hàng, bán nước của những người lãnh đạo đảng), họ tôn vinh 16 chữ vàng và 4 tốt, mặc cho TQ cướp biển đảo, lấn đất liền, bắt ngư dân, khoan dầu ngoài biển của VN (làm trò mua tàu ngầm, sắm máy bay SU30, tên lửa S300 để lấy lòng dân hay để gửi phần trăm vào đó? Vũ khí không xác định rõ kẻ thù thì vũ khi đánh ai, ai dám ra lệnh đánh, ai đánh?).
Tới những năm 1989-1992, lo sợ phong trào đòi dân chủ như Đông Âu và Liên Xô làm sụp đổ mình, lãnh đạo đảng “ta” không những không nhận ra quy luật khách quan về sự sụp đổ không thể tránh khỏi được của cái gọi là “lý tưởng CS” và chế độ “CNXH” hoang đường, mà còn bảo thủ khi ông Nguyễn Văn Linh sang Đông Âu với để nghị “cứu CNXH” (chỉ sau đó một tháng thì toàn bộ khối Đông Âu và Liên Xô sụp đổ).
Thất bại với việc cầu và “cứu” CNXH ở Liên xô và Đông âu, đảng ta lúng túng (hết chỗ dựa về hệ tư tưởng?) và, thay vì quay về với quy luật khách quan là lấy chủ nghĩa dân tộc làm trọng như các quốc gia khác trên thế giới, thì lại tiếp tục tôn thờ “ý thức hệ” lỗi thời, mà ngả hẳn vào lòng CS Trung quốc để tiếp tục con đường “XHCN?” (giả cầy). Bắt đầu từ 9/1990, sau khi những người đứng đầu đảng và nhà nước VN sang Thành Đô (TQ) để “dàn hòa” với “đảng anh em” nhằm “cứu CNXH” (thực chất đây chính là sự đầu hàng nhục nhã đối với kẻ thù của dân tộc cốt chỉ để lấy chỗ dựa tồn tại cho cái “ý thức hệ” cộng sản – đảng CS) mà để có chỗ dựa này cho đảng CSVN, thì ngay sau đó VN đã phải chịu “những điều kiện tiên quyết” (rất đau đớn về biên giới và lãnh thổ…) để đổi lấy việc ”bình thường hóa quan hệ“ giữa hai nước – thực chất là bảo kê cho sự tồn tại của đảng CSVN nhờ vào CS Trung Quốc). Đây là quyết định mù quáng và nguy hiểm nhất mà hệ lụy của nó thì ngày càng rất rõ ràng.
Quay về nước, để ngăn ngừa đối lập, ngăn tự do dân chủ “quá trớn”, đảng chính thức giải tán 2 đảng Xã hội và Dân chủ, mặc dù trước đó chỉ là 2 đảng hình thức, do đảng quản lý và tự đưa thẳng vào Điều 4 Hiến pháp cái điều rất mất dân chủ và trơ tráo là: chỉ riêng có và duy nhất đảng CS mới được quyền và vĩnh viễn cầm quyền lãnh đạo nhân dân (bất luận đảng xấu tốt ra sao?).
Cùng với chế độ công hữu, quy định quản lý đất đai là của “toàn dân”, của chung hoá ra là chẳng của riêng ai, và vì thế người dân đã không làm chủ thực sự mà quyền định đoạt thuộc về nhà nước, trong khi nhà nước là của đảng, mà đảng thì trao toàn quyền cho người trực tiếp cầm quyền, sinh ra tệ cha chung không ai khóc, người có quyền chức tha hồ mặc sức tham ô.
Chính 2 cái “tử huyệt” đó, 2 cái nền tảng đó của CNXH mà đảng có được quyền lực tối đa, quyền lợi tối đa và chính những người có quyền lực đã “tự diễn biến” do cán bộ cầm quyền của đảng đã không thắng được chính mình, thoái hoá biến chất về đạo đức và lối sống rất nhanh (nhất là từ khi “đổi mới” theo “kinh tế thị trường, định hướng XHCN”), biến đảng từ một đảng cách mạng thành một đảng hoạt động chỉ vì quyền lợi của một thiểu số người cầm quyền, “nhóm lợi ích” và lũ mafia thao túng mọi đường lối chính sách của đảng và nhà nước.
Khi đã nắm được toàn bộ quyền lực, các cán bộ có quyền chức từ bắt đầu tư lợi, từ thu vén cá nhân làm giàu, đến tham ô vơ vét, từ sống xa dần cuộc sống người dân đến cuộc sống xa hoa, truỵ lạc, sa đoạ về phẩn chất đạo đức và lối sống người cách mạng. Cứ vậy quá trình diễn biến “Tham-Sân-Si” làm biến chất người cầm quyền trong đảng, những người này, nhân danh đảng đã dần biến đảng từ một đảng cách mạng, thành một đảng phản động, đi ngược lại lợi ích của dân, thậm chí chống lại nhân dân, mà họ lại đổ cho “thế lực thù địch” đã dùng “diễn biến hòa bình” biến cán bộ của họ thành ”tự diễn biến…”
Hiện nay đã đến “một bộ phận không nhỏ - tức là phần lớn” đảng viên hư hỏng thoái hoá biến chất cách mạng, tham nhũng, hủ hoá về đạo đức lối sống thì lãnh đạo ai?
Giới lãnh đạo quyền lực từ hơn chục năm lại đây đã tập hợp thành hệ thống, thành nhóm lợi ích để thao túng đường lối chính sách của đảng và nhà nước, để thực hiện tham nhũng khép kín từ trung ương đến địa phương. Những quyết sách của họ để lại những hậu quả hết sức nghiêm trọng về kinh tế. Các vụ PMU, Vinashin… và rất nhiều vụ khác bị bưng bít che giấu, đã làm mất đi phần lớn tài sản của quốc gia vào túi các quan tham, quy ra ngang với 60 tỉ USD (1,4triệu tỷ đồng - theo thống kê đã được che đậy bớt của nhà nước), số tiền nợ nước ngoài tới độ kinh khủng (=165 tỉ USD, theo thống kê quốc tế=1,5GDP hàng năm) phải đến 2 năm chỉ làm, không ăn tiêu mới trả nổi.
Trước tình hình đó, chính phủ (X) giao cho các ngân hàng phải gánh nợ (trả tiền thay Vinashin), bù vào sự “thất thoát“ của các doanh nghiệp nhà nước. Chính vì vậy, mà các ngân hàng có chỗ dựa (có lý do để tìm nguồn “bù vào chỗ đã gánh nợ thay”) để tự tung tự tác vơ vét, bằng cho vay nặng lãi làm cho sổ doanh nghiệp đã phá sản có thể tới một nửa số doanh nghiệp từng có, số còn lại đang đứng trước bờ vực phá sản, thị trường nhà đất đóng băng mà để cứu nó thì với riêng HN, nhà nước cần phải bơm ra khoảng vài chục tỷ USD. Những kẻ cầm quyền tìm mọi cách vơ vét hết tốc lực trong nhiệm kỳ của mình bằng khai thác ồ ạt tài nguyên (dầu mỏ, than, sắt, bô xít, vonfram, …) đem bán, đẻ ra những dự án khủng (đường sắt cao tốc Bắc Nam, Điện hạt nhân, Sân bay Long thành, Sân bay Tiên lãng…) để có cớ vay nợ quốc tế về lấy tiền chi và rút % ra chia nhau. Bao nhiêu thứ thuế phí liên tục được sáng tác ra để móc hầu bao người dân. Bao nhiêu gạo, cà phê, điều, bao nhiêu cá tôm… đem xuất khẩu để có tiền trả nợ, bù vào thâm thủng, trong khi nhiều vùng sâu vùng xa dân phải ăn mèn mén quanh năm.
Người công nhân “giai cấp tiên phong” (mà đảng luôn nói là người đại diện quyền lợi cho họ) thì thất nghiệp, lương thấp đến độ “khoái ăn sang” mà để có chỗ ở, họ cần mấy trăm năm may ra mới mua nổi một căn hộ vài chục m2, các ngành giáo dục, y tế làm cho người dân điêu đứng khi đi học, thà chịu chết vì không có đủ tiền để đi chữa bệnh, chất lượng giáo dục, y tế quá tồi tệ, các doanh nghiệp độc quyền do nhà nước nắm tự do tăng giá xăng dầu, điện làm cho thu nhập thực tế của người dân liên tục sụt giảm, các loại thuế phí tăng liên tục để móc sạch túi tiền của người dân, nền văn hoá dân tộc bị băng hoại, các giá trị nhân bản bị đảo lộn: tung hô những chuyện chân dài bồ bịch, đĩ điếm, cờ bạc, loạn luân, chém giết, lối sống hủ bại dẫm đạp lên nhau để sống, không coi trọng đạo đức nhân cách kể cả giới lãnh đạo chóp bu.
Trước những đòi hỏi về tự do dân chủ, chống TQ xâm lược, chống tham nhũng…, rất nhiều người nổi tiếng là nhân sỹ, trí thức hàng đầu, nhiều vị là tướng lĩnh lão thành cách mạng và những người có công với nước, những người từng tham gia “khai quốc công thần”, cùng hàng vạn người dân đã mạnh dạn đề xuất nói lên những kiến nghị, góp ý để đảng nhà nước có những cải tổ thích hợp mà trước hết là xây dựng một bản hiến pháp thật sự vì dân, thật sự công bằng dân chủ văn minh tiến bộ làm cơ sở cho sự phát triển tốt đẹp nhất của đất nước. Nhưng thay vì tiếp thu, khuyến khích người dân để tự điều chỉnh hoàn thiện mình – những người cầm quyền lại tìm cách theo dõi, ngăn cản đe dọa, vu cáo và đàn áp bắt bớ bỏ tù người dân nói lên sự thật, gây lên bao nỗi oan trái và bất bình của những người có tâm có tầm, của những người dân nặng lòng với vận mệnh đất nước; họ thủ tiêu nhân tài bởi không có tuyển dụng cạnh tranh minh bạch…
Ấy vậy nhưng khi “phê và tự phê”, “bỏ phiếu tín nhiệm” (những trò mị dân rẻ tiền đã quá quen thuộc xưa cũ) cả 175 Uỷ viên TW, và 500 ông nghị gật (do đảng chỉ định –vì >92% nghị là đảng viên, quan chức đương chức) không tìm ra được một “con sâu” nào, không quy kết được cho một cá nhân phạm tội nào - chỉ có những kẻ tay sai dưới quyền phải chịu làm hình nhân thế mạng cho họ (nhưng cũng là những án tù rất nhẹ nhàng chưa đủ sức răn đe), hiến pháp thì không do một quốc hội lập hiến thảo ra, cũng không được người dân phúc quyết dưới sự giám sát khách quan công khai minh bạch của quốc tế mà ngay việc gọi là “sửa đổi” thì cũng là trò ảo thuật lừa đảo trí trá chỉ nhằm củng cố thêm độc tài đảng toàn trị mãi mãi và các ông nghị gật phải bỏ phiếu theo lệnh của bộ chính trị CSVN để “thông qua”…
Như vậy xin hỏi quý vị rằng: tình hình đảng và nhà nước ta như thế thì liệu, còn cứu chữa được đảng và chế độ không?
Với một thể chế chính trị lạc hậu, phản động, chống lại người dân và còn ngoan cố khư khư giữ gìn thì chỉ là đồng lõa câu giờ vơ vét và gây thêm tội ác với nhân dân?
CẦN PHẢI LÀM RÕ MỘT ĐIỀU: từ khi cướp được chính quyền, đảng CS chỉ chăm lo “dạy” dân ca ngợi “công lao” đảng, “dạy” dân trung thành với việc làm nô lệ cho đảng CS.
Nước người ta thì tự hào là nước làm ra được máy bay, ô tô; dân người ta tự hào đi học không mất tiền đến tận hết đại học, người ốm đau vào bệnh viện không mất tiền, người dân thường cũng được ứng cử và trực tiếp bầu đến tổng thống….
Nhưng dân ta được đảng dạy phải luôn luôn tự hào đánh thắng Pháp Mỹ. Đánh thắng cho ai? - núi xuơng sông máu người dân đổ ra nhưng người dân chẳng những không được tự do mà còn mất tự do hơn chế độ cũ (vậy thắng để làm gì? lấy độc lập cho đất nước hay lấy quyền cho người CS để rồi lại làm tay sai cho CS quốc tế trước đây và tàu cộng khựa ngày nay?). Khi đánh nhau thì CS nhà ta luôn đem dân ra làm lá chắn (nhất là chống chiến tranh không quân Mỹ ở miền Bắc - vì trận địa, doanh trại quân ta thường làm ở cạnh nhà dân hoặc ngay trong khu dân cư đông đúc hòng làm cho đối phương vì sợ dân chết lây mà không dám đánh?). Đánh thắng mà ta chết nhiều gấp hàng mấy chục lần phía “địch”, rồi sau khi thắng lại quay ra làm tay sai cho thằng mất dạy khốn nạn hơn thì thắng cái gì? Ai thắng đây? Đánh thắng bằng giết được nhiều người mà chủ yếu vẫn là những người anh em cùng dòng giống Việt của ta mà giết những ngưòi cùng giòng giống thì nhiều hàng chục lần của ngoại bang thì ta giết nhau nồi da xáo thịt chứ hay ho gì mà khoe mà tự hào - ngu hết chỗ nói.
Hơn nữa, nắm quyền lực bằng cách bắn giết người của chế độ cũ rồi cướp đoạt và áp đặt quyền cai trị của mình đối với dân chúng như đảng CSVN thì đó là hành động cướp đoạt chứ vinh quang vẻ vang gì?
Vẻ vang và vinh quang là phải thắng bằng việc cạnh tranh thi thố tài đức, tâm tầm giữa các đối thủ thông qua tổng tuyển cử ứng cử, tranh cử và bầu cử tự do, dưới sự giám sát khách quan minh bạch quốc tế mà người thắng cử là do người ta được dân tín nhiệm lựa chọn bầu lên mới vẻ vang và vinh quang (vì thế, sự cầm quyền của đảng CSVN xưa nay là bất chính mà người đời hay nói khác đi là không chính danh để cho nó khỏi nặng nề).
Đảng CS ra rả “dạy” và ép người dân phải ghi nhớ “công ơn” đảng (hơn cả công ơn cha mẹ sinh thành nuôi nấng mình, hơn cả tổ tiên gia tộc mình!) để rồi đòi “muôn năm” cai trị dân. (“phạm thượng” trơ tráo nhất là treo mấy cái khẩu hiệu: “đảng CSVN quang vinh muôn năm” lên trên và lên trước cả “nước cộng hòa… VN muôn năm”. Ngay bảng hiệu cộng sở họ cũng treo tên “đảng ủy…” trước cả “hội đồng nhân dân” và “ủy ban nhân dân”; thái độ hỗn hào lưu manh đó cũng như việc bịp bợm trong lạm dụng ngôn từ, đánh tráo khái niệm: chính quyền CS nhưng ngụy biện là “chính quyền NHÂN DÂN”, báo tiếng nói của đảng nhưng đánh tráo thành báo “NHÂN DÂN”, báo của lực lượng chuyên bảo vệ đảng thì gọi là báo “công an NHÂN DÂN”, “thế lực thù địch của đảng” thì đánh đồng tráo vị thế thành thế lực thù địch của nhân dân… - thế nhưng vẫn leo lẻo nói “dân chủ”, nói quyền lực trên hết thuộc về nhân dân.
Ngay cái gọi là quốc hội, với 92% là đảng viên đương chức được đảng lệnh cho mặt trận tổ quốc bắt dân phải bầu thì làm sao quốc hội là cơ quan đại diện cho quyền lực của người dân? Có tiếng nói của dân? Nó chỉ là bù nhìn làm theo lệnh đảng để lừa bịp quốc tế rằng có quốc hội là dân chủ?
Hiến pháp là luật mẹ của mỗi nước, nó bảo vệ cho mọi người dân. Nhưng hiến pháp VN là nơi đảng kể lể công lao(? tội thành công)trước dân và biến hiến pháp của quốc gia thành một bản nội quy nhà tù để đảng cai trị người dân vĩnh viễn.
Tất cả những tiêu chí phổ quát về những quyền con người trên thế giới bị đảng CS lấy cớ đặc thù mỗi quốc gia để tước đoạt của người dân, không cho nguời dân được hưởng cả những quyền tối thiểu của con người như tự do ngôn luận, tự do tiếp nhận và phổ biến thông tin trên mạng…
Đã vậy, mỗi khi có ý kiến người dân tham gia góp ý, hiến kế, kiến nghị, tố cáo thì họ bỏ ngoài tai, họ tìm cách che giấu sự thật, họ quy kết những người đòi hỏi dân chủ tự do là “gây rối”, “phản động”, “thế lực thù địch”, “tuyên truyền chống phá nhà nước”… để lấy cớ đàn áp, bắt giam, bỏ tù họ.
Tóm lại, CNCS thực chất là tà thuyết lừa mỵ giai cấp CN và nhân dân lao động, hay là thứ CN hoang tưởng đã phá sản ở ngay quê hương nó sinh ra và gần hết hệ thống ngay từ cách đây hơn 20 năm - thời gian đó đủ để cho người cầm quyền CS ở VN biết mở mắt ra, không phải ngần ngại gì mà không vứt tổ nó đi, chứ không cần phải chữa chạy với mưu kế “sách lược” gì - nếu thực tâm vì dân vì nước - chẳng qua là kẻ cầm quyền đang lợi dụng nó “chết từ từ” để có thời gian nhằm mưu lợi riêng trong những tháng ngày còn lại.
Chưa bao giờ những vấn đề khó khăn về kinh tế được đảng CS giải quyết một cách căn bản: bởi lẽ cái nền tảng công hữu là nền tảng không cho phép phát huy cái mặt tốt của quản lý, của trách nhiệm cá nhân, là phải tham ô tham nhũng vì nó là một thành phần của hệ thống (tham nhũng là thuộc tính cơ bản và bất biến của mọi chế độ độc tài và là bản chất của chế độ độc tài), là sản xuất không có năng suất cao, chất lượng kém vì không cần cạnh tranh.
Đã là so sánh để thấy tiến bộ hay yếu kém thì phải khách quan, minh bạch, đừng “mèo khen mèo dài đuôi” như vậy, đừng “trung ương hát, quan chức khen hay” như vậy:
Để biết mình tiến bộ hay thua kém, người ta không thể so sánh với chính người ta, mà phải so sánh với người khác để thấy mình giỏi giang cao lớn hay yếu kém ở chỗ nào?
Không thể so đứa con của mình 15 tuổi hôm nay, so với chính nó khi 5 tuổi để nói rằng nó đã cao, nặng, và giỏi hơn trước rất nhiều. Mà phải so nó với con nhà hàng xóm cùng lứa tuổi mới biết con nhà mình cao, nặng, và giỏi hơn hay kém hơn?
Với một quốc gia cũng vậy, phải so sánh với phần lớn các quốc gia khác khi có cùng một điều kiện, đừng đổ vì chiến tranh (do ai tạo ra? tại sao họ không có chiến tranh? mà mình cứ phải chiến tranh? vẫn có cách tránh chiến tranh khác kia mà, hơn nữa để xảy ra chiến tranh thì lỗi đó có phải là lỗi của dân không?).
Cộng sản, XHCN tốt đẹp nhưng như Bắc Triều Tiên, CNTB xấu xa mà như Hàn Quốc, Thụy Điển thì nên chọn mô hình nào? Đó là một ví dụ về sự tương đồng như nước ta.
Vể cái thói tuyên truyền “mèo khen mèo dài đuôi”: những cái thành công tạm thời đạt được là do người cầm quyền bất lực buông xuôi mới thành ra nới trói cho người dân nên đã có những chuyển biến tích cực trong nông nghiệp chứ không phải tài giỏi gì ở người lãnh đạo. “Mất mùa là tại thiên tai, được mùa bởi tại thiên tài đảng ta”, nếu mà đảng có dân chủ và cầu thị thì những tiến bộ đó đã có từ những cuối thập niên 60 TK20 chứ không phải đến 1986.
Còn với các ngành khác, có vẻ ngoài là “tiến bộ, phát triển” như điện, đường xá giao thông, xây dựng là liên quan đến số tiền khủng vay nợ về đầu tư mà dựa vào đó, số % móc ra đút túi các quan nhà ta là rất lớn, đấy không phải là thực lực của nền kinh tế, đó là số tiền vay nợ nước ngoài (con số quốc tế thống kê đến 165-170 tỷ USD, bằng 2.000Mỹ kim/đầu người dân VN) mà nếu người ta đòi thì có mà bán hết thóc gạo, dầu thô, than, sắt, cá tôm, cà phê, các khu đô thị, đường sá… thậm chí cả “gái xuất khẩu” cũng chẳng đủ trả một phần số nợ ấy.
Hiện tại, tất cả tài nguyên đất nước (mỏ dầu, than, sắt, bô xít…) đang bị các “nhóm lợi ích” ồ ạt khai thác vơ vét bán để lấy tiền riêng, vậy vài chục năm nữa thế hệ con cháu đất nước này sống bằng cái gì đây?
Đừng thấy bây giờ có nhiều hàng hoá, hàng rẻ hơn thời trước mà cho đấy là “thành tựu” do đảng làm ra. Nếu không “mở cửa” để được tư bản giãy chết cho tham gia vào cái chợ chung WTO, để mà có hàng mà mua, để có chỗ mà bán hàng, thì đến cái quần lót người dân mặc cũng sẽ còn phải phân phối. Đó là cái thuận lợi thời gian đầu gia nhập WTO mang lại hàng hoá nhiều cho mà mua thôi, cái này là cái ưu thế chung của 20 năm đầu được mua và bán trong cái chợ đó chứ đảng ta tài tướng gì? Tới 2015 là thời điểm đáo hạn dồn dập của các khoản nợ quốc tế, cũng là thời điểm vơ vét của nhiệm kỳ đại hội 11 đảng kết thúc, bấy giờ là thời điểm hết nói phét bắt đầu đấy quý vị ạ.
Nếu là người đang ra sức lập luận bênh vực bao che cho đảng CS (bảo hoàng hơn vua?), vậy quý vị đã xem “dự thảo hiến pháp” của Nhóm kiến nghị 72 chưa? Tại sao nhà cầm quyền VN lại sợ bản kiến nghị 72 đến như vậy? Và bản kiến nghị 72 đó có nội dung “phản động” hay tiến bộ so với bản “hiến pháp của đảng” mà đảng và nhà nước cứ quy chụp, nhưng không vạch được ra cái nội dung nào là “phản động”, chống phá” và không dám công khai và cố tình không công khai?
Để khách quan, quý vị hãy xem kỹ và đối chiếu 2 bản hiến pháp đó mà rút ra lẽ phải. Tại sao có “Tuyên bố công dân tự do”, Góp ý của hội đồng Giám mục VN, mà những lời tuyên bố, kiến nghị, góp ý ấy dù mới được rỉ tai truyền miệng, phải xem lén trên mạng bị tường lửa, dù bị bôi nhọ, ngăn cấm đe dọa, bắt bớ bỏ tù; Sau khi công bố trên mạng chỉ một thời gian ngắn vẫn có hàng chục ngàn người “dám ký tên?” Do quá khát khao một nước VN có tự do dân chủ, công bằng văn minh và phát triển, một nước VN độc lập tự do, mà ở đó người dân thực sự hạnh phúc ngang với các quốc gia khác trên thế giới, đó là tiếng nói thật lòng, là nguyện vọng tha thiết chính đáng của người dân VN hiện nay. Nhưng trái với những tuyên bố của người cầm quyền rằng “khuyến khích tự do góp ý XD hiến pháp”, “không có vùng cấm” thì họ lờ tịt, ngăn và giấu không cho dân được biết nội dung kiến nghị 72, tuyên bố công dân tự do, góp ý của hội đổng giám mục… ấy như thế nào, nhưng cứ vu bừa, quy kết láo rằng là “phản động, thế lực thù địch…”.
Về mặt nguyên lý: “tồn tại xã hội quyết định ý thức xã hội”, “cơ sở hạ tầng quyết định kiến trúc thượng tầng”, vậy thế thì với kinh tế như hiện nay (thực chất là kinh tế tư bản, sản xuất theo quan hệ sản xuất tư bản chủ nghĩa, lấy lợi nhuận làm hàng đầu, với nhiều thành phần - điều mà trước đây những nhà lý luận CS ra sức phê phán vì cho là bóc lột, thì nay nhổ ra rồi liếm lại), vậy tại sao vẫn đòi một mình một chợ lãnh đạo (thì lãnh đạo sao được với những thành phần ngoài quốc doanh?). Ngày nay, CNXH kiểu Việt nam là “kinh tế thị trường, theo định hướng XHCN” thì thật là điều nực cười, bởi không thể ăn thịt chó mà lại bảo rẳng tôi đang ăn chay, lừa bịp kiểu này thì liệu lừa được ai? Bế tắc về lý luận đến mức cứ “phát kiến” bừa (đúng hơn là thủ đoạn lừa dân?), bởi chỉ họ mới có quyền nói, còn người dân thì đã bị họ bịt miệng-bịt tai-bịt mắt bằng hệ thống tuyên truyền đồ sộ độc quyền với 17000 người “cả vú lấp miệng em” mà mỗi năm hệ thống này tiêu mất hàng ngàn tỷ tiền thuế của dân đóng góp.
“…KHÔNG THỂ BỊT MIỆNG CẢ MỘT DÂN TỘC MÀ NGƯỜI TA KHÔNG THỂ KHUẤT PHỤC BẰNG LƯỠI KIẾM CỦA ĐAO PHỦ” - kết luận ấy của một nhà báo Pháp thế kỷ trước sau vụ thực dân Pháp hành quyết chém đầu anh hùng Nguyễn Thái Học, Phó đức Chính và các đồng chí của ông - được ghi trên tấm bia tại đài tưởng niệm khởi nghĩa Yên bái phải chăng cũng là lời nhắc nhở với kẻ cầm quyền VN hiện nay?.
Tóm lại, CNXH thực sự là hoang đường, chế độ CSVN thực sự đã trở lên lưu manh phản động. Sẽ không bao giờ đảng CSVN khắc phục được những cái “sai lầm” nếu còn tiếp tục không “nghe dân và vì dân”, quay lưng lại với người dân và còn ngu xuẩn coi Mỹ như một kẻ xâm lược, hay bạc nhược ươn hèn với bọn bành trướng Trung Quốc bằng luận điệu mỵ dân ”nước xa không cứu được lửa gần”, ”lạt mềm buộc chặt?”. Khỏi phải bàn dài dòng: nếu không đa đảng nhanh thì không những đảng CS không giữ được (ngay cả cái xác chứ đừng nói cái hồn) mà đất nước này sẽ rơi vào tay đại Hán, điều này đang hiện hữu rất nhanh chóng.
Phải nhìn thẳng vào sự thực: Đảng Cộng Sản Việt Nam không phải là một đảng yêu nước và không ai trong số những người có quyền nhất trong chế độ đặt quyền lợi của đất nước và dân tộc lên trên hết cả. Họ ứng xử với người dân không khác gì một lực lượng chiếm đóng của tàu cộng. Tất cả đều chủ trương đàn áp thẳng tay mọi khát vọng dân chủ của người dân để ngoan cố tồn tại bất chính. Dù muốn bưng bít sự thật, muốn dập tắt tiếng kêu của người dân bằng những thủ đoạn và hành động nham hiểm độc ác, tàn bạo đến đâu thì những kẻ cầm quyền của đảng CSVN cũng sẽ không bao giờ đạt được mục đích, bởi hướng tới một xã hội tự do dân chủ, một chế độ đa nguyên đa đảng là khát vọng bỏng cháy của con người VN yêu nước yêu tự do, nó phù hợp với xu thế phát triển tất yếu của xã hội loài người - điều này không có một trở lực nào ngăn cản nổi, những kẻ ngoan cố đi ngược lại nguyện vọng tha thiết chính đáng đó của người dân nhất định sẽ bị lịch sử nghiền nát.
Những kẻ lãnh đạo đảng CSVN nghĩ rằng có thể dựa vào Trung Quốc, cùng với việc nắm giữ lực lượng công an và quân đội để khi cần dùng làm công cụ đàn áp người dân để tiếp tục duy trì sự thống trị đất nước. Tội này là gì nếu không là tội của những tên tay sai tiếp tay cho kẻ xâm lược? Nó còn tệ hơn tội phản quốc, đây đồng thời cũng là một sai lầm lớn cho chính họ.
Phải nhìn thẳng vào sự thực:
Thủ phạm đã gây ra hàng triệu cái chết cho người dân VN suốt 80 năm qua là đảng CS.
Thủ phạm gây ra bao bất công trong XHVN hiện nay là đảng CS.
Thủ phạm gây ra sự tụt lùi (hiện nay và mãi mãi về sau cho tương lai dân tộc) so với các nước khác trên thế giới là đảng CS, .
Thủ phạm gây ra sự bạc nhược ươn hèn, quỳ gối làm tay sai cho tàu cộng, bán đất buôn dân là đảng CS.
Thủ phạm của nạn tham nhũng vô phương chữa trị là đảng CS.
Thủ phạm của việc phá hoại đạo đức con người VN, hủy hoại nền tảng văn hóa truyền thống mỹ tục thuần phong VN hiện nay chính là đảng CS.
ĐẢNG CSVN TỞM LỢM NHƯ THẾ MÀ NHỮNG DƯ LUẬN VIÊN CÒN CỐ BAO CHE BÊNH VỰC MÀ KHÔNG THẤY XẤU HỔ À?


oldmovie13 gửi lúc 04:01, 02/01/2014 - mã số 107153
TQVN viết:
Ghi chú của Dân Luận: Bài viết được tác giả gửi tới Dân Luận với bút danh Hoàng Xuân Phú, chúng tôi xin lưu ý với bạn đọc rằng chúng tôi chưa kiểm chứng được liệu tác giả bài viết này cũng là tác giả quen thuộc Hoàng Xuân Phú với nhiều bài viết đã được phổ biến trước đó tại trang Dân Luận hay không.
http://diendanxahoidansu.wordpress.com/2013/11/06/bang-vang-thanh-tich-oanh-liet-80-nam-cua-dang-ta/o
Theo tôi được biết thì Giáo sư toán học Hoàng Xuân Phú thường phổ biến các bài chính luận của mình song song trên trang web cá nhân: http://hpsc.iwr.uni-heidelberg.de/hxphu/index.php?page=differentwritings.
Nhưng bài viết này không thấy trên đó. Hơn thế nữa, nếu đọc kỹ thì thấy rõ đây không phải là văn phong của Giáo sư, Viện sỹ Hoàng Xuân Phú, Tổng biên tập tạp chí Toán Học Việt Nam.
Theo tôi tác giả có tên Hoàng Xuân Phú này là một người khác, không phải giáo sư Phú trong nhóm "Kiến nghị 72" từng có nhiều bài trên Dân Luận.
TQVN (khách viếng thăm) gửi lúc 03:21, 02/01/2014 - mã số 107151
Tôi có thử click vào link mà tôi dẫn trong comment phía dưới thì không dẫn đúng bài. Tôi đã vào Google Search và gõ "bảng vàng thành tích oanh liệt 80 năm của "đảng ta"" thì có kết quả:
Bảng vàng thành tích oanh liệt 80 năm của “đảng ta” | XÃ HỘI DÂN SỰ
diendanxahoidansu.wordpress.com/.../bang-vang-than... - Translate this page
Nov 6, 2013 - VÀI LỜI NHẮN GỬI ĐẠI BIỂU “CUỐC” HỘI HOÀNG ĐĂNG QUANG) * ... chế độ CSVN thực sự đã trở lên lưu manh phản động. Sẽ không bao ...
BẢNG VÀNG THÀNH TÍCH OANH LIỆT 80 NĂM CỦA “ĐẢNG TA ...
ngoclinhvugia.wordpress.com/.../bang-vang-thanh-tic... - Translate this page
Nov 6, 2013 - Bảng vàng thành tích oanh liệt 80 năm của “đảng ta”Diễn Đàn Xã Hội Dân Sự Posted by diendanxahoidansu on ...
Bảng vàng thành tích oanh liệt 80 năm của “đảng ta ... - trinhngoctoan
trinhngoctoan.wordpress.com/.../bang-vang-thanh-tich... - Translate this page
Nov 6, 2013 - Bảng vàng thành tích oanh liệt 80 năm của "đảng ta".
Rồi click vào kết quả thứ nhất (trong 3 websites trên) thì vào đúng bài đăng trên Diễn đàn XHDS.
TQVN (khách viếng thăm) gửi lúc 02:48, 02/01/2014 - mã số 107147
Ghi chú của Dân Luận: Bài viết được tác giả gửi tới Dân Luận với bút danh Hoàng Xuân Phú, chúng tôi xin lưu ý với bạn đọc rằng chúng tôi chưa kiểm chứng được liệu tác giả bài viết này cũng là tác giả quen thuộc Hoàng Xuân Phú với nhiều bài viết đã được phổ biến trước đó tại trang Dân Luận hay không.
Chúng tôi sẽ thông báo kịp thời tới bạn đọc khi nhận được những thông tin mới liên quan.
Bài nầy có đăng bên Diễn đàn XHDS và có ghi chú là của "Một độc giả" khuyết danh:
Minh Tâm (khách viếng thăm) gửi lúc 02:31, 02/01/2014 - mã số 107145
Chúng ta phải chạy nước rút, vì hiểm hoạ Hán hoá đang hiển hiện qua 'hiện tượng' phố Tàu, người Tàu, phim Tàu, văn hoá Tàu, đang làm 'đổi màu' đất nước, với sự tiếp tay hoặc làm ngơ của Đảng + chính quyền.
Hiện tượng này không còn nghi ngờ gì, là kế hoạch của Trung Cộng thực hiện qua các tình báo gián điệp gốc Tàu đi sâu lên cao trong chính quyền VN như PTT gốc Tàu Hoàng Trung Hải.
_____________________________
Đồng ý với Trần V .
Nhưng chạy nước rút để làm công việc gì đây ? Có cần xác định mục tiêu : là phải để lật đổ chế độ độc taì Cộng sản để lập nên một chề độ dân chủ thực sự .
Vài trăm , vài ngàn dân oan biểu tình đả đảo chế độ CS , Hà nội không nao núng . Hằng vạn sinh viên TQ biểu tình ở Thiên an môn cũng không giật sập nỗi chế độ CS Trung quốc . ... Nhưng với sự tham dự cuả một vài trí thức CS như Yelsin chế độ CS Liên xô đã sụp đổ
Khi Nguyễn Chí Đức từ bỏ đảng , đảng CS coi nhẹ như không . ..Nhưng luật gia Lê Hiếu Đằng , Tiến sĩ Phạm Chí Dũng công khai tuyên bố bỏ đảng có ảnh hưởng lớn hơn . Nếu giới trí thức CS đặt lợi ích đất nước , dân tộc trên lợi ích bản thân thì csVN sẽ tiêu vong .
Thiển kiến là vận mệnh đất nước hiện nay nằm trong tay những người trí thức như GS HXP ... nhưng .. "một cây làm chảng nên non , ba cây chum lại nên hòn núi cao "
mũ cối (khách viếng thăm) gửi lúc 02:29, 02/01/2014 - mã số 107144
Năm 2014 sẽ là một năm của những quả đại pháo như thế này. Thời "nhân văn giai phẩm", "xét lại chống đảng" có 500 đảng viên ưu tú, trí thức cấp tiến, tướng tá quân đội bị bức hại, một lực lượng không nhỏ nhưng bị hại quá dễ dàng chỉ bởi vài tên ma đầu. Họ đã ra đi âm thầm, không thể "liên hiệp lại" để đồng loạt nã pháo vào tai vào óc những kẻ ấu trĩ u mê. Thời đại ngày nay đã khác. Năm 2014 sẽ là một năm của sự dứt khoát, không nể nang, không né tránh.
Nhìn đám cầm quyền phản động công bố bản Hiến pháp "mới" một cách ngượng ngùng, mắt liếc ngang liếc dọc mà thấy tội nghiệp.
Trần V (khách viếng thăm) gửi lúc 01:15, 02/01/2014 - mã số 107138
Cám ơn anh Hoàng Xuân Phú đã có một viết tổng kết 'công lao' của Đảng.
Hãy phổ biến rộng rãi các bài viết như bài này.
Tôi có niềm tin là năm 2014 này sẽ tiếp nối năm 2013, với phong trào nhân quyền dân chủ tiếp tục lan rộng trong cả nước.
Chúng ta phải chạy nước rút, vì hiểm hoạ Hán hoá đang hiển hiện qua 'hiện tượng' phố Tàu, người Tàu, phim Tàu, văn hoá Tàu, đang làm 'đổi màu' đất nước, với sự tiếp tay hoặc làm ngơ của Đảng + chính quyền.
Hiện tượng này không còn nghi ngờ gì, là kế hoạch của Trung Cộng thực hiện qua các tình báo gián điệp gốc Tàu đi sâu lên cao trong chính quyền VN như PTT gốc Tàu Hoàng Trung Hải.
Khách vãn lai (khách viếng thăm) gửi lúc 01:07, 02/01/2014 - mã số 107137
VN dưới sự sáng suốt lảnh đạo của ĐCS có thể tóm tắc lại trong một câu "Một đất nước điêu tàn, trong vùng Thái Bình Dương trù phú."
oldmovie13 gửi lúc 01:00, 02/01/2014 - mã số 107135
Minh Tâm viết:
Đã ý thức như vậy , thì Ông HXP có nên vận động bạn bè cùng trong giới trí thức chống lại chế độ Cộng sản bán nước không ? Hay ông cũng chỉ vào các trang web xã hội để xả bớt ẩn ức !
Nếu đa số giới trí thức hiện đang lảm việc trong chế độ CS có nhận thức như Gs HXP, đồng lòng bất hợp tác với CS thì Cộng sản sẽ tiêu vong mà không cần phải tốn xương máu. Mong lắm thay !
Giáo sư Hoàng Xuân Phú là một trí thức có tầm cỡ ở Việt Nam, ông có thể hưởng một cuộc sống sung túc bất cứ dưới chế độ nào. Ông biết ông sẽ mất gì khi viết những bài như thế này. Ông Phú viết vì thực tâm muốn đem sự thay đổi đến với đất nước chứ không phải để xả bớt ẩn ức.
Chỉ mong tất cả bạn đọc Dân Luận, trong đó có Minh Tâm cũng hành động như được ông Hoàng Xuân Phú thì xã hội Việt Nam cũng khác nhiều rồi, chưa cần đợi đến ngày chế độ "Cộng sản" ở VN bị tiêu diệt.
Minh Tâm (khách viếng thăm) gửi lúc 00:38, 02/01/2014 - mã số 107132
Thành thật cám ơn tác giả Hoàng Xuân Phú đã cho mọi người đọc một bài viết tuyệt vời !
Đã ý thức như vậy , thì Ông HXP có nên vận động bạn bè cùng trong giới trí thức chống lại chế độ Cộng sản bán nước không ? Hay ông cũng chỉ vào các trang web xã hội để xả bớt ẩn ức !
Nếu đa số giới trí thức hiện đang lảm việc trong chế độ CS có nhận thức như Gs HXP, đồng lòng bất hợp tác với CS thì Cộng sản sẽ tiêu vong mà không cần phải tốn xương máu . Mong lắm thay !
Dạ Lan (khách viếng thăm) gửi lúc 23:57, 01/01/2014 - mã số 107127
Mỗi bài viết của GS Hoàng Xuân Phú như những nhát búa bổ vào đầu lũ đầu trâu mặt ngựa Ba Đình, bài viết cũng lột chuồng cái áo giáp bẩn thỉu của cái gọi là vai trò của ĐCSVN cũng như cái bộ sậu BCT của chúng nó.
Nguyễn Phú Trọng (khách viếng thăm) gửi lúc 23:41, 01/01/2014 - mã số 107125
Bác này khá lắm, bài này liệt kê tổng quát và tương đối đầy đủ thành tích của Đảng ta trong 80 năm qua. Nhưng đây chỉ là ở cấp độ tổng quát thôi; nếu đi sâu vào chi tiết thì một bài như thế này thì hoàn toàn không đủ.
Cùng là dân làm toán, cũng có người tư duy chính trị, viết lách rõ ràng minh bạch như là bác Hoàng này, hay bác Phạm (Minh Hoàng). Thế nhưng cũng có tay họ Ngô, tư duy, phát biểu chập chờn giữa hai luồng, tay nhận nhà, nhận phân (funds) ... như một nhà chính trị đại tài.
>>> ĐẢNG CSVN TỞM LỢM NHƯ THẾ MÀ NHỮNG DƯ LUẬN VIÊN CÒN CỐ BAO CHE BÊNH VỰC MÀ KHÔNG THẤY XẤU HỔ À?
Tớ đã khẳng định rồi: Đảng ta đã, đang và sẽ giương cao ngọn cờ đểu mà. Chưa có đảng chính trị lớn nào trong quá khứ và hiện tại ở Việt nam, và có lẽ không có đảng chính trị trong tương lai ở Việt nam có thể theo kịp ngọn cờ đểu hay "TỞM LỢM" (như theo ngôn ngữ của bác) của Đảng ta.
Ngày đầu năm dương lịch, bác Hoàng ra một bài thế này, thật không hổ danh dân đã học từ Đức về. Tớ chỉ có thể ngả mũ thán phục, và xin chúc bác một năm mới nhiều sức khoẻ và may mắn trong tư duy độc lập, minh bạch của mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét