Chủ Nhật, 8 tháng 2, 2015

Chúng ta có phải là những kẻ phản động không?

5330441773_3cfda859ae_b


Thành công hay nước mắt?

Mến chào các anh em. Từ khi lập group, mình chưa nói chuyện được nhiều với mọi người. Thật xin lỗi, vì nhiều người mình tự ý add vào mà chưa hỏi ý kiến. Mình thật sự rất vui khi bùng nổ sự kiện này. Tuổi trẻ VN bấy lâu nay im lìm không phải là không quan tâm đất nước. Mình đã nhận định sai. Xin lỗi các bạn lần nữa.
Từ khi quy tụ anh em về một nhà, mình mất ngủ nhiều đêm liền để nghĩ về nhóm của chúng ta. Làm sao để duy trì ngọn lửa này, làm sao để phát triển số lượng thành viên trong thế giới ảo facebook và cả ngoài đời thực, làm sao để chúng ta đi đến thành công… nhiều câu hỏi mình suy nghĩ lắm.
Và vấn đề mình lo ngại nhất là sự an toàn của chính các bạn. Mình đã qua ngưỡng tuổi 20 lâu rồi, nhưng cũng chưa thể gọi là “lớn” trong suy nghĩ. Mình đôi lúc cũng “non và xanh” lắm. Có những suy nghĩ thiển cận, vội vàng. Các anh lớn nói, tuổi trẻ có nhiệt huyết nhưng hay vội vàng trong suy nghĩ và hành động. Mình thấy cũng đúng.
Các bạn có một trái tim nóng yêu đất nước, yêu dân tộc này. Các bạn muốn đất nước tươi đẹp hơn. Đúng không? Nhưng đâu phải muốn là dễ, đâu phải nói thay đổi là có thể thay đổi ngay tức khắc? Cái gì cũng có giá của nó. Nhiều thứ phải đánh đổi bằng máu và nước mắt. Điều bạn muốn ở ngày mai thì phải có sự chuẩn bị từ hôm nay. Mỗi bước đi của chúng ta muốn thành công đều phải có sự chuẩn bị kỹ càng. Bạn có biết, sinh viên HongKong đã chuẩn bị 40 năm cho những sự kiện biểu tình ngày hôm nay không? Họ phải học cách đấu tranh, chọn lựa cách đấu tranh phù hợp với tình hình của nước họ. Vậy các bạn có đủ tự tin để ngày môt ngày hai là đạt được những gì mà chúng ta cùng mong đợi? Khó lắm, nếu như các bạn không học hỏi, không chọn đúng cách.

Một mầm xanh mới nở, có đủ sức chống lại cơn bão?

Các bạn lộ diện, an ninh truy bắt. Khi lên đồn ngồi và nhận lấy sự tra tấn? Bạn có đủ tự tin để chống chọi lại đội quân chuyên nghiệp ấy không? Chim muốn bay cũng phải đợi đủ lông đủ cánh. Hãy chuẩn bị kỹ càng trước khi lộ diện. Bảo mật thông tin cá nhân, đừng tin bất kì ai trên thế giới ảo này trừ khi bạn đã gặp họ trước đó và người đó đáng tin cậy. Dù cho quen biết trên fb, tin tưởng nhau cũng chưa chắc người đó không làm hại đến bạn. Vì sự an toàn của bạn và gia đình. Mình khuyên chân thành là các bạn không nên chia sẻ thông tin cá nhân vào lúc này. Từ số điện thoại, địa chỉ cá nhân hoặc số tài khoản ngân hàng…v..v…
Chúng ta chỉ có đôi bàn tay và trí óc. Súng ống, đạn dược không có? Vậy có nên đương đầu với đội quân được cho là mạnh nhất Đông Nam Á này không? Mình nghĩ là không nên. Thứ nhất, đối đầu trực tiếp bằng vũ lực sẽ gây tổn thất về người và của. Tàn phá đất nước, chém giết lẫn nhau làm sao có thể ngẩng đầu lên được? Đừng làm vậy, nếu chúng ta chọn con đường bạo lực, chúng ta không khác gì CS miền Bắc “giải phóng” miền Nam khi xưa. Hãy nghe theo lời của Sơn (Nah),chúng ta phải ôn hòa, bất bạo động. Hãy làm như các bạn trẻ HongKong: cảnh sát đưa dùi cui đánh thì họ đưa hoa, đưa máy ảnh lên chụp, lấy ô che hơi cay, ngồi xuống ôm đầu khi bị đánh mà không có một chút kháng cự nào. Họ thành công khi nhận được sự ủng hộ của thế giới, trong đó có chúng ta.

Hãy bảo trọng lực lượng. Vì đường còn dài. Đừng tự giết mình vì những điều ngu ngốc

Như mình đã nhắc đi nhắc lại rất nhiều là mình mong các anh em đọc hết cuốn Từ độc tài đến dân chủ của tác giả Gene Sharp. Đó là cuốn sách gối đầu của mình. Chúng ta đọc nó, không có nghĩa là chúng ta đòi dân chủ. Chúng ta chỉ đòi tự do, đòi những quyền thuộc về chúng ta, đòi những gì chúng ta phải được hưởng bình đẳng như những con ông cháu cha khác. Chúng ta phản đối bất công, phản đối tệ nạn tham nhũng, phản đối phân biệt đối xử trong xã hội này – một xã hội bị phân cấp trầm trọng giữa dân nghèo và “tư bản đỏ”. Các bạn đòi dân chủ ư? chúng ta có dân chủ rồi đó, theo như lời tuyên truyền của Đảng Cộng Sản: “Nhà nước của dân, do dân và vì dân.” Thôi, chúng ta không rỗi hơi tranh luận với họ. Hãy lên tiếng đòi những điều cụ thể, thiết thực. Để những kẻ “công bộc” phải biết tôn trọng chúng ta. Chúng ta là những người đóng thuế để nuôi họ, vậy tại sao chúng ta phải khúm núm cúi đầu khi nói chuyện với họ? Không, dân làm chủ, và chúng ta đứng trên với họ.

Hãy luôn hành xử đúng mực và có đạo đức

Chửi bới họ, sỉ nhục, nói xấu những người mình thù ghét có làm thay đổi được vấn đề hay chỉ thêm tồi tệ? Chúng ta thay đổi, vậy hãy thay đổi theo chiều hướng tốt đẹp hơn. DLV chửi bới, bị chúng ta xem là những thứ cặn bã trong xã hội này. Vậy thì chúng ta đừng để mình ngang hàng với những kẻ ấy. Những gì trong quá khứ, hãy để ngủ yên. Chúng ta chỉ nên nhìn vào đó để rút kinh nghiệm. Quá khứ dối trá, chúng ta phơi bày sự thật. Hãy sửa lại lịch sử đúng như những gì đã diễn ra. “Chó cứ sủa và đoàn người cứ đi.”

Chúng ta là những kẻ phản động?

KHÔNG! Phản động đi ngược lại sự phát triển của xã hội. Chúng ta mong muốn xã hội phát triển. Những kẻ tham quan, vơ vét của cải mới là phản động. Những kẻ “ngồi” trên pháp luật, “bẻ cong” pháp luật mới là phản động. Phản động là bán nước. Chúng ta uống nước nhưng không bán nước.
Nhiều người còn ngây thơ tin vào vẻ bề ngoài tươi đẹp thì sao? Thật khó để họ tin vào những sự thật trong quá khứ đã được phơi bày ở hiện tại. Vậy thì hãy cho họ thấy những gì đang xảy ra đi. Kinh tế VN đang thua Lào và các nước trong khu vực. HS-TS đã mất vào tay giặc Tàu, công an đánh dân, bắt người vô tội, cướp đất dân oan…với những bài báo, thông tin, dữ liệu do truyền thông nhà nước đưa ra. Hãy dùng “gậy ông đập lưng ông”, nhẹ nhàng nhưng mà “thấm”. Rồi họ sẽ thay đổi cái nhìn.

Thành công hay nước mắt?

Điều đó phụ thuộc vào sự lựa chọn của các bạn. Trong một ván cờ có rất nhiều nước đi. Chỉ cần không suy tính kỹ, bạn sẽ mất quân, thâm chí thua cả ván cờ. Mỗi bước đi, mỗi hành động phải luôn được suy tính kỹ lưỡng.
Các bạn muốn in áo, muốn vẽ chữ khắp nơi để khẳng định tiếng nói của nhóm. Mình hoan nghênh tinh thần ấy chứ không hoan nghênh hành động. Còn quá sớm để làm một điều gì đó khi chưa chuẩn bị kỹ càng. Các bạn mặc áo sẽ khiến người ta dễ dàng theo dõi, khoanh đối tượng và từ đó chia rẽ để “diệt”. Bạn vẽ chữ, 1 lần, 2 lần sẽ bị để ý. Có thể bị bắt, đừng thắc mắc bị bắt vì tội gì. CS có thừa mưu mẹo để kiếm cớ bắt các bạn. Đừng xem thường họ. Hãy “biết người biết ta,…” Mình phản đối những hành động này vì sự an toàn của tất cả mọi người và vì tương lai của nhóm. Các bạn “tự diệt” mình trước khi bị kẻ khác “diệt”, đó là điều hết sức tránh. Chúng ta sẽ luôn bàn bạc với nhau trước khi làm điều gì đó.
Đó chỉ mới là những việc nhỏ. Để thành công, cần có một chiến lược chứ không phải kế hoạch. Hai khái niệm này khác nhau nhé. Mình mong các bạn luôn giữ trái tim nóng và một cái đầu lạnh, để bình tĩnh suy nghĩ trước khi làm một điều gì.
“Khi đám đông nhận ra một vụ bất công nào đó của một người cũng chính là sự oan trái mà họ đã từng phải chịu trong quá khứ, đám đông này bước vào nhập dòng đấu tranh. Đôi khi, lời kêu gọi phản kháng của một nhóm nhỏ hay một cá nhân lại được sự hưởng ứng không ngờ của rất nhiều người.
Mặc dầu sự tự phát có được một vài tính chất tích cực, nhưng thường là tai hại. Trong nhiều trường hợp, những người đấu tranh cho dân chủ, vì không lường trước được sự tàn bạo của chế độ độc tài, đã phải gánh chịu những tổn thất rất lớn và cuộc kháng cự sụp đổ. Cũng có khi những nhà dân chủ vì thiếu hoạch định kế sách đã phó mặc một số quyết định then chốt cho may rủi, và kết quả sau đó vô vùng thảm hại.”
— Gene Sharp, Từ ĐỘC TÀI đến DÂN CHỦ
Mình không bi quan, nhưng các bạn thấy đó. Rủi ro là điều có thể xảy ra. Vậy thì mỗi người hãy nhìn vào để rút kinh nghiệm, cố gắng cùng nhau tạo ra một thế trận vững vàng để đương đầu với sóng gió. Mình hy vọng rất nhiều ở các bạn.
NQT
P/s: Hãy trở thành các chiến sĩ “khai sáng”, đem các Zombie khác trở về. Mình nghĩ rằng đó là điều cần thiết vào lúc này. Lực lượng càng đông, chúng ta càng mạnh. Trên đây là những suy nghĩ của cá nhân mình. Mong nhận được nhiều ý kiến của các bạn. Thân ái!



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét