Thứ Năm, 11 tháng 12, 2014

THẾ HỆ TÔI, MỘT THẾ HỆ CÚI ĐẦU

"Tôi tin rằng, có nhiều nhiều bạn đang ngồi trong ngôi nhà thờ này không được tiếp xúc với sự thật lịch sử từ các trang mạng internet; nếu thế hệ trẻ không được đọc những tác phẩm như: Đêm Giữa Ban Ngày của Vũ Thư Hiên, Nhật Ký một Thằng Hèn của nhạc sĩ Tô Hải; Bên Thắng Cuộc của nhà báo Huy Đức, Đèn Cù của Trần Đĩnh; và nếu thế hệ trẻ ngày nay không được các thế hệ cha ông mình kể lại, không lắng nghe những người trong cuộc nói cho biết, thì bản thân tôi, bao người trẻ đã và vẫn còn bị lừa gạt nhiều điều.
(....) Vụ án nhiều mờ ám của anh Hồ Duy Hải, và phiên tòa ngày 12.12 tới đây xử bà Bùi Thị Minh Hằng…hay việc lên tiếng cho tình trạng bị tù oan sai của anh Đặng Xuân Diệu, Hồ Đức Hòa, của luật sư Lê Quốc Quân, chị Tạ Phong Tần, ông Trần Huỳnh Duy Thức… và nhiều vụ việc khác nữa.
Vâng, nhiều người dân biết đó, biết họ chỉ lên tiếng cho những vấn đề của đất nước, lên tiếng một cách ôn hòa nhằm thúc đẩy tự do, dân chủ, nhân quyền, thúc đẩy đa nguyên đa Đảng tại Việt Nam nhưng đã bị nhà cầm quyền xử cả chục năm tù giam. Biết đó, nhưng sợ ! Nhà cầm quyền làm cho người dân sợ hãi đến nỗi không dám nói lên tiếng nói lương tâm, tiếng nói của lương tri, không còn dám liên đới."
*
* *
- Bài giảng của Linh mục Giuse Nguyễn Văn Toản, tại Đền Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp, Sài Gòn (38 Nguyễn Thông, Quận 3) trong Thánh lễ cầu nguyện cho công lý và hòa bình. Lần đầu tiên sau 39 năm, một Linh mục Công giáo thuộc Dòng Chúa Cứu Thế ở Sài Gòn, trước 500 giáo dân và cả an ninh, dám công khai chỉ trích chế độ! Tuy nhiên, cũng có không ít người phản ứng về Linh mục Toản, cho rằng Đạo công giáo Chúa dạy yêu thương, không nên đem hận thù vào trong nhà thờ giảng kích động. Ngược với thánh ý Chúa, nhất là giờ phúc âm.





Làm người công dân TỐT phải là người giáo dân TỐT. Là người giáo dân TỐT, trước hết phải biết làm chứng cho SỰ THẬT 
NHƯNG: 

THẾ HỆ TÔI, MỘT THẾ HỆ CÚI ĐẦU

GIA HIỀN
Thế hệ tôi, một thế hệ cúi đầu
Cúi đầu trước tiền tài, cúi đầu sau mông người khác
Cúi đầu trước chính mình, cúi đầu bạc nhược
Chỉ ngầng đầu…
…vì…
…đôi lúc…
…phải cạo râu! 
Thế hệ tôi, cơm áo gạo tiền níu thân sát đất
Cuộc sống bon chen
Tay trần níu chặt
Bàn chân trần không dám bước hiên ngang.
Thế hệ tôi, nhận quá nhiều những di sản hoang mang
Đâu là tự do, đâu là lý tưởng?
Đâu là vì mình, và đâu là vì nước
Những câu hỏi vĩ mô cứ luẩn quẩn loanh quanh…
Thế hệ tôi, ngày và đêm đảo lộn tanh bành
Đốt ngày vào đêm, và đốt đêm không ánh sáng
Nếu cho chúng tôi một nghìn ngày khác
Cũng chẳng để làm gì, có khác nhau đâu?
Thế hệ tôi, tự ái đâu đâu
Và tự hào vì những điều huyễn hoặc
Tự lừa dối mình, cũng như lừa người khác
Về những niềm tin chẳng chút thực chất nào!
Chúng tôi nghe và ngắm những siêu sao
Chỉ với mươi lăm nghìn cho vài ba tin nhắn
Văn hóa ngoại giao là trà chanh chém gió
Và nồi lẩu tinh thần là những chiếc I-phone
Thế hệ tôi, ba chục đã quá già
Và bốn chục, thế là đời chấm hết
Không ghế để ngồi, thì thôi, ngồi bệt
Mối lo hàng ngày là tiền trong tài khoản có tăng lên?
Thứ đắt nhất bây giờ là từng lạng NIỀM TIN
Thứ rẻ nhất, lại là LỜI HỨA
Sự dễ dãi đớn hèn khuyến mại đến từng khe cửa
Có ngại gì mà không phản bội nhau?
Không, tôi không đại diện thế hệ mình đâu!
Và thế hệ tôi cũng không đại diện cho điều gì sất!
Trăm năm sau, lịch sử sẽ ghi vài dòng vắn tắt:
Có một thế hệ buồn, đã nhạt nhẽo đi qua…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét